Edit: Bảo Vy 197
Lý Nhược Tuệ thật muốn trùm chăn lên và ngủ thật ngon một giấc, nhưng tên đòi nợ kia đã đứng ngay hậu viện, nếu nàng không ra ngoài chỉ sợ là hắn không chịu rời đi.
Nghĩ tới nghĩ lui đại tỷ Lý gia liền cắn răng đổi y phục rồi cũng không trưng diện son phấn gì, chỉ để mặt mộc và khoác áo choàng vào, dùng nón lớn che mặt đi, chỉ mang nha hoàn thân cận ra cửa sau, Quan Bá kia vừa nhìn thấy Nhược Tuệ đi ra, vội vàng xoay người xuống ngựa, mời nàng lên xe ngựa mà tự hắn đánh tới, sau đó dứt khoát lao lên xe ngựa và theo nàng vào trong xe. Vì Quan Bá nghĩ rằng Lý Nhược Tuệ sống ở phủ Tư Mã, dùng xe ngựa ở đấy thì không tiện cho lắm, thế là dứt khoát chuẩn bị xe của mình thật tốt rồi tới đây đón nàng.
Tới khi Lý Nhược Tuệ lên xe ngựa mới phát hiện, trên xe một bàn nhỉ đầy đủ mọi loại trái cây cần thiết. Sau khi Quan Bá lên xe liền lấy một bao vải lớn và một cái hộp lớn từ một góc và nói: “Hôm nay nhị đệ của ta quản ở tiêu cục của nhà, mấy ngày trước đi tiêu tiện thể mang tới một vài món trái cây trong mùa ở kinh thành. Trong này có mấy miếng vải đắt hàng và một vài đồ thêu thùa, còn có chút một vài thứ đồ chơi con nít, cũng không biết Thuận Nhi có thích chơi hay không, nàng tạm thời nhận đi, tới lúc trước khi đón năm mới ta lại đưa thêm vài thứ mới cho tên nhóc. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062286/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.