*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trử Kình Phong cũng bị chiếc thuyền lớn đột nhiên ầm ầm chìm xuống trên song làm kinh ngạc. Nhưng dù sao sống bên cạnh Nhược Ngu đã lâu, đương nhiên liền hiểu ngay nguyên do bên trong đó.
Trong thư phòng của Nhược Ngu có một giá sách, phía trên đó đều trưng bày mô hình những con thuyền do chính Lý gia đóng. Ngoài trừ một rương đầy những chiếc thuyền đồ chơi trước kia một người thợ đóng tàu già mang đến tặng cho Nhược Ngu, thì cứ mỗi ba tháng, thì thương đội đến từ phương Nam ngoài mang theo mấy món đặc sản như dưa muối ướp giòn cùng hoa quả tươi ở Liêu Thành, đương nhiên cũng sẽ có một mô hình thuyền mới được đưa tới, chỉ là những chiếc thuyền bằng mô hình được gửi đến sau này, hoàn toàn khác xa rương thuyền bằng đồ chơi dành cho trẻ con trước đó, mà là thân tàu lớn hơn một chút, mô hình tỉ lệ cấu tạo càng thêm nghiêm khắc chính xác.
Nhược Ngu rất hưng phấn, đôi mắt to chớp chớp đứng ở bên bờ, đợi đến khi Tư Mã đại nhân nhảy lên, liền chạy tới, nhìn phu quân mặt còn hung dữ trừng mình, liền chột dạ làm bộ móc khăn tay ra săn sóc cho hắn, xoa xoa cái trán, sau đó chỉ vào đám xui xẻo còn đang ‘nghịch’ nước, reo lên: “Trử ca ca, như thế này là muội thắng đúng không?”
Trử Kình Phong chuyển hướng về phía Nam Cung Vân, lạnh lùng nói: "Nam Cung đại nhân, thê tử ta như vậy được tính là thắng chứ?”
trên khuôn mặt tuấn mỹ của Nam Cung Vân không còn ý cười, chỉ lạnh nhạt thanh nhã nhìn cô gái đang hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062255/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.