Edit: nhinguyen
Nhược Ngu nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, tự nhiên nghịch ở bên trong thuyền nhỏ đi theo Long Hương trở về phòng. Những chiếc thuyền nhỏ này là do hôm qua đi bến tàu có một ông lão chèo thuyền đưa cho bọn họ. Đầy một thùng to, ông lão chèo thuyền vốn làm để cho cháu mình chơi, kết quả là Lý nhị cô nương thấy mô hình đặt trên giá hai mắt sáng rực, lộ ra vẻ là đem cái rương toàn thuyền này cho Nhị cô nương.
Bọn họ và ông lão chèo thuyền này vốn nhìn Lý Nhược Ngu lớn lên, tuy là tiểu thư, nhưng nàng lại bình dị gần gũi, chưa bao giờ tự cao tự đại, vừa mới học đi đã đòi ra bến tàu theo Lý lão gia chơi đùa, lúc đó nàng cũng giống như bây giờ cầm những mô hình nhỏ này không buông tay…..
Khi rời bến tàu thì Lý Nhược Ngu giống như những đứa trẻ bình thường nhe răng cười với bọn họ, vài ông lão chèo thuyền lúc ấy tung hoành ngang dọc, bọn họ mộ lòng kính yêu Nhị tiểu thư, nhưng nhìn bộ dáng này của nàng, sao lại khiến cho người ta đau lòng như thế chứ?
Nhược Ngu cũng không biết người ta đang đau lòng vì nàng, trở về phòng, liền nằm trên mặt đất chơi mô hình.
Tô Tú sợ tiểu phu nhân bị lạnh, cố ý sai vào trong tư khố của quận chúa lấy đến đây tấm thảm nhung mà Tây Vực vừa tiến cống, rất dày, rất ấm, trải dưới nền gạch trước giường, để cho tiểu phu nhân có thể nằm đó chơi đùa, Long Hương lại rửa sạch mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thuyen/1062199/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.