Tống Niệm Niệm ...
Tôi nợ cái đầu anh ấy, đúng là sói đội lốt người!
Uổng công cô vừa nãy vô cùng cảm kích mà cảm ơn anh rối rít, uổng công cô lúc nãy cứ nghĩ rằng đây chỉ là cuộc chạm mặt tình cờ!
Thì ra là anh ta ở đây đợi cô!
Chết tiệt, đúng là cầm thú trục lợi mà!
Cô gái nhỏ tức đến mức thật muốn cào anh, "Chú ơi, cho tôi hỏi nhà chú là thiếu muối I ốt, hay là chú chỉ nhận 5 triệu thôi!"
"Em thấy sao?"
“Tôi thấy sao?” Tống Niệm Niệm bĩu môi, nghĩ sao nói vậy, “Chú à, tôi cảm thấy đầu óc chú có vấn đề!”
Mở miệng ra là đòi 5 triệu, chẳng phải là đầu óc có vấn đề sao? Rốt cuộc anh cũng không có gì để người ta phải trả nhiều tiền như vậy, lại còn khiến cô toàn thân đau như bị xe cán qua!
Chiến Bắc Kiêu…
Anh không trả lời, Tống Niệm Niệm cũng không muốn vòng vo với anh, cô hắng giọng ho khan, nghiêm nghị nhìn người đàn ông, đôi mắt đen đầy nghi vấn.
"Chú à, bạn của tôi vừa mới nói với tôi rằng cô ấy không hề gọi trai cho tôi, làm sao tôi có thể tìm đến chú được chứ?"
"..." Chiến Bắc Kiêu mí mắt giật giật, thở ra một hơi khói thuốc dài, làn khói bay lơ lửng trên không, thực sự không nhìn rõ được biểu cảm trên mặt anh, chỉ nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh. "Vấn đề này sao lại hỏi tôi? "
"??!"
Cô gái ngốc nghếch nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thieu-gia-hon-du-chua-vay/3089161/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.