Anh ta xấu hổ rụt tay lại, hình như còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng người đàn ông nãy giờ vẫn đứng ở cửa đang sải đôi chân dài bước tới.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh cúi xuống bế cô gái nhỏ lên theo kiểu bế công chúa.
"Này!" Chu lão phu nhân muốn ngăn anh ta lại, “Cậu là ai? Mau bỏ đứa tiểu tiện nhân này xuống cho ta, nó đánh cháu trai của ta, ta muốn nó phải bồi thường..."
Còn chưa kịp nói hết câu, bà ta đã bị ánh mắt đằng đằng sát khí của người đàn ông kia dọa sợ mà lui về phía sau hai bước.
Ánh mắt của người đàn ông hướng đến khuôn mặt già nua của Chu lão phu nhân, sau đó anh ta liếc nhìn Mạnh Nhã Vân, người đã nhìn anh ta chằm chằm một lúc lâu, “Đúng là luôn có những người không thể quản được con cháu của mình, đứa cháu nội đó của bà, bà phải về dạy dỗ lại thật cẩn thận đó!”
Giọng điệu bình tĩnh của Chiến Bắc Kiêu khiến Tôn Thắng Lợi giật mình, tim đập thình thịch, tâm can anh ta run lên dữ dội.
Lại nhìn thấy khuôn mặt như muốn lấy mạng người ta của Chu lão phu nhân, anh ta cảm thấy đau đầu kinh khủng, nhưng cũng không dám biểu lộ ra ngoài, "Vâng, vâng, vâng, anh nói đúng quá, tôi nhất định sẽ theo đó mà làm, anh về thong thả!”
Bộ dáng nịnh bợ của hắn ta khiến Chu lão phu nhân và Mạnh Nhã Vân tức đến xì khói "Tôn Thắng Lợi, anh tốt nhất nên giải thích cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thieu-gia-hon-du-chua-vay/3089134/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.