Chương trước
Chương sau
Mây tầng nọ nối tiếp tầng kia, giống như miên hoa xếp thành lâu thê ( miên hoa: Hoa cây bông, lâu thê: cầu thang ).
Ánh bình mình giống như hỏa diễm, nâng một chiếc cự luân kim hồng sắc bay vượt lên rặng núi ở phương xa, chiếu lên bầu trời xanh lam vạn đạo quang mang, khiến cho làn sương sớm trên vùng đồi núi này dần dần tan rã.
Ở trong vầng ánh sáng mặt trời rực rỡ, đột nhiên lao ra ức vạn đạo quang điểm. ( ức vạn: vô số, rất nhiều )
Những đạo quang mang này phóng vút lên cao, bay lên tới một độ cao bằng mắt thường không thể nhìn thấy được, đứng giữa cương phương mãnh liệt mà chớp động vô tận quang huy.
Vô tận kiếm hải...
Đây chính là vô tận kiếm hải - tuyệt nghệ cường đại nhất của Vạn Kiếm tông.
Chỉ là, bên trong vùng kiếm hải này, trừ kiếm quang lăng lệ vô song ra còn có vô số lực lượng dị chủng cường đại.
Phong, thủy, lôi diện, hắc ám...
Chúng hòa lẫn vào bên trong kiếm quang, khiến cho cả đại trận bị một lực lượng thần kỳ, huyền ảo khó lường bao phủ.
"Hay. Trịnh sư đệ, kiếm hải đại trận của ngươi lại có chút thành tựu rồi." Một thanh âm sang sảng, tràn đầy vẻ vui mừng vang lên: "Bây giờ thử vạn kiếm hợp nhất xem."
"Vâng, Túy sư huynh."
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên ẩn ước lóe sáng. Hắn duỗi ngón tay điểm một chỉ. Một vạn đạo quang minh chi kiếm bên trong đại trận vô tận kiếm hải lập tức thoát ra. Lúc này, từ trên người chúng tỏa ra quang mang càng lúc càng chói mắt rực rỡ, gần như chẳng thua kém thái dương trên đang lơ lửng trên đỉnh đầu là bao.
"Ngưng Kiếm thuật.."
Cùng với một tiếng quát nhẹ của Trịnh Hạo Thiên, một vạn đạo quang minh chi kiếm này lập tức tụ hợp lại với nhau.
Chỉ sau chốc lát, chúng đã bắt đầu dung hợp từng đạo từng đạo một.
Mỗi khi có hai đạo kiếm quang dung hợp thành công, trong hư không lại xuất hiện vô số thiên địa linh lực hội tụ. Theo số lượng kiếm quang không ngừng giảm xuống, mức độ cuồng bạo của thiên địa linh lực lại càng không ngừng tăng cường.
Ngũ thiên kiếm lục thiên kiếm, thất thiên kiếm... cửu thiên kiếm!
Khi Ngưng Kiếm thuật đạt tới cửu thiên, thiên địa linh lực trong khu vực này không ngờ lại lâm vào tình trạng trống rỗng.
Thiên địa linh lực xung quanh phảng phất như cảm ứng được dị thưởng nơi này, lập tức ồ ạt dồn tới.
Chỉ trong giây lát, trên bầu trời đã xuất hiện dị tượng khổng lồ. Ở trên thân cửu thiên kiếm, hội tụ một cái lốc xoáy năng lượng vô cùng khổng lồ, thôn phệ tất cả mọi lực lượng xung quanh vào bên trong.
Thể tích của cơn lốc xoáy này cực kỳ khủng bố, tuyệt đối là trước nay chưa từng có, hấp thụ một lượng linh lực khổng lồ không gì so sánh nổi.
Xa xa, Túy chân nhân, Phi Thiên chân nhân và Thông Thiên chân nhân đều lộ ra một ý cười.
"Ở phương diện tu luyện Ngưng Kiếm thuật , Trịnh sư đệ quả nhiên có thiên phú không ai so sánh được." Túy chân nhân thở dài một tiếng, nói: "Uy thế của thanh cửu thiên kiếm này, cho dù là lão phu cũng chẳng bằng được."
Vạn Kiếm tông, chính là công pháp siêu cường nhất đẳng thiên hạ.
Mà trong đó, Ngưng Kiếm thuật lại là một trong những kiếm quyết sắc bén nhất, cường đại nhất. Trừ vô tận kiếm hải đại trận vô bờ vô bến, tự thành một thế giới ra, thì chẳng có kỹ xảo nào có thể so sánh được.
Tuy mỗi một khí sư linh giả đều có thể thi triển ra Ngưng Kiếm thuật, nhưng uy lực của mỗi một người lại chênh lệch như trời với đất.
Kiếm quang do Trịnh Hạo Thiên ngưng luyện ra cường đại vô cùng, cho dù là Túy chân nhân cũng phải tán thưởng không thôi.
Phi Thiên chân nhân mỉm cười, nói: "Khi hắn chưa tiến vào cảnh giới linh giả, đã từng ngưng luyện ra vạn kiếm hợp nhất. Hắc hắc, chiến tích vĩ đại như thế, phóng mắt nhìn khắp lịch sử mấy vạn năm của bổn tông, cũng chưa bao giờ có. Cho nên, tính tới uy lực của kiếm quang ngưng luyện đồng đẳng, hắn quả thật là không ai bằng. Bất quá...." Hắn lại lắc lắc đầu, nói: "Nếu luận tới kỹ xảo và khả năng vận dụng thì hắn còn xa mới là địch thủ của ngươi."
Túy chân nhân vuốt vuốt râu, than thở, nói: "Kỹ xảo thì có thể thông qua tu luyện mà bù đắp. Nhưng uy lực của Ngưng Kiếm thuật cơ bản nhất lại chẳng có cách nào bù lấp được."
"Ầm ầm..."
Đột nhiên, một tiếng sấm nổ đã cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.
HIện giờ đã có rất nhiều kiếm quang ngưng hợp với nhau, tuy tốc độ rất chậm, nhưng cũng không hề có dấu hiệu tạm dừng.
Sắc mặt ba vị chân nhân rốt cuộc cũng trở nên ngưng trọng. Bọn họn cùng lặng lẽ chờ đợi kết quả cuối cùng.
9500....9600.... 9900.... 9998.....
Tiếng sấm động trên bầu trời càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí còn đạt tới mức đinh tai nuhức óc rồi.
Những tiếng sấm này không ngờ không phải do thiên địa sinh ra, mà là từ trong thanh quang minh chi kiếm khổng lồ kia phát ra.
Khi kiếm quang ngưng tụ được hơn 9000 đạo, nó đã câu thông với thiên địa, tự thành một thế giới. Uy năng phóng thích ra từ trong quang minh không ngờ đã tạo thành kinh lôi rồi.
"Ầm...." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thanh quang minh cự kiếm rốt cuộc cũng thành hình. Nó cao tới hơn ba mươi trượng, toàn thân tràn ngập lực lượng vô cùng vô tận, thậm chí ngay cả quang mang thái dương cũng bị nó làm cho lu mờ đi.
Chỉ là, làm tới bước này cũng là cực hạn của Trịnh Hạo Thiên mất rồi. Vô luận hắn có khống chế thế nào thì vẫn có một đạo kiếm quang tự do phiêu đãng bên ngoài cự kiếm không chịu dung hợp.
Đám người Túy chân nhân chăm chú nhìn một hồi lâu, cuối cùng không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Kinh nghiệm của bọn hắn phong phú hơn Trịnh Hạo Thiên nhiều. Tới thời điểm này cũng hiểu được, tuy Trịnh Hạo Thiên đã bước ra một bước cuối cùng của võ đạo tu hành, trở thành tông sư.
Nhưng vạn kiếm hợp nhất của Vạn Kiếm tông dù sao cũng là một cảnh giới trong truyền thuyết, lịch đại tiền bối của Vạn Kiếm tông có đủ hạng người thiên phú trí tuệ, nhưng cũng chưa từng ai đạt tới thành tựu đó. Cho nên Trịnh Hạo Thiên cũng không thể giải quyết vấn đề trong thời gian ngắn được.
Túy chân nhân suy nghĩ một chút, hắn vung tay lên, vô số tinh mang lập tức từ trong tay hắn bắn ra.
Những đạo tinh mang này lần lượt hóa thành kiếm quang, đồng thời nhanh chóng ngưng tụ lại.
Ngưng Kiếm thuật, cũng là Ngưng Kiếm thuật, nhưng ở trong tay Túy chân nhân, nó không ngờ lại có thêm một vẻ thong dong đạm bạc, cực kỳ huyền diệu.
Trên bầu trời vô tận lại một lần nữa xuất hiện lốc xoáy năng lực khổng lồ. Bất quá, vô luận là tốc độ ngưng tụ lốc xoáy, hay là tốc độ xoáy tròn đều mạnh mẽ hơn Trịnh Hạo Thiên nhiều lắm.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng kinh ngạc, nhìn thanh cự kiếm cũng cao tới ba mươi trượng đột ngột xuất hiện ở phương xa, trong lòng chợt động.
Trước khi Trịnh Hạo Thiên xuất hiện, Túy chân nhân được xưng tụng là tông sư chân nhân kiệt xuất nhất của Vạn Kiếm tông từ trước tới nay.
Hắn không chỉ là siêu phẩm khí sư linh giả, bản thân có được trăm ức kiếm quang, mà còn chuyên tu trận pháp chi đạo. Sau khi dung hợp hoàn mỹ lực lượng bản thân với năng lực phụ tu, cho dù là ở trong đám tông sư chân nhân, hắn cũng là nhân vật đứng đầu số một số hai.
Không chỉ như vậy, tạo nghệ của hắn ở Ngưng Kiếm thuật cũng đạt tới mức đăng phong tạo cực.
Chỉ mất một nửa thời gian của Trịnh Hạo Thiên, cũng có thể ngưng tụ thành một thanh thần kiếm khổng lồ - 9999 kiếm hợp nhất.
"Hạo Thiên, nhìn cho kỹ."
Cùng với tiếng quát của Túy chân nhân, thanh cự kiếm trên bầu trời đột nhiên phát động.
Phảng phất như có một người khổng lồ vô hình khống chế, thanh cự kiếm này phi vũ không ngừng, thực hiện đủ loại động tác không thể tưởng tượng nổi trong hư không.
Mặc dù trên mình nó tràn ngập lực lượng dương cương, khi phi hành cũng tạo thành một cảm giác phóng khoáng mạnh mẽ. Nhưng chẳng biết tại sao, người ta vẫn cảm thấy có một loại âm nhu giống như kim thêu, lúc ẩn lúc hiện, khó nắm bắt vô cùng...
Một thanh cự kiếm dài tới hơn ba mươi trượng, không ngờ lại khiến cho người ta có một cảm giác giống như kim thiêu...
Loại tình huống quái dị, trái khoáy này không ngờ lại xuất hiện trên một thanh cự kiếm quả thực là khiến người kinh ngạc không thôi.
Cự kiếm xuyên phá hư không, đột nhiên hung hăng chém về phía thanh quang minh cự kiếm đang đứng yên bất động trên bầu trời của Trịnh Hạo Thiên.
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên khẽ động, quang minh cự kiếm khẽ rung lên một cái, đã lao đi nghênh đón. Mà một đạo kiếm quang lẻ loi, phiêu đãng quanh người thanh cự kiếm cũng ngoan ngoãn phi độn trở về.
"Ầm..."
Hai thanh cự kiếm hung hăng va chạm với nhau, không có một chút hoa lệ. Trong không trung lập tức vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Vô số quang điểm từ trên thân hai thanh cự kiếm bắn văng tung tóe. Tuy hai thanh cự kiếm đều là 9999 kiếm hợp nhất, cường đại hơn tuyệt đại đa số ngụy pháp khí, thậm chí còn có thể so sánh với pháp khí.
Nhưng thứ gì cũng có cực hạn của nó. Khi lưỡng cường va chạm, không ai chịu nhường ai, không ngờ đều bị đánh tan mấy trăm đạo kiếm quang.
Trịnh Hạo Thiên nhướng mày, trong lòng hắn tràn đầy kiêu ngạo.
Bởi vì trong nháy mắt này, hắn đã nhìn ra, quang minh cự kiếm của mình chỉ bị đánh bay ba trăm đạo kiếm quang mà thôi, trong khi cự kiếm của Túy chân nhân ít nhất cũng bị đánh bay năm trăm đạo kiếm quang trở lên.
Nếu như chỉ luận tới uy lực cả cự kiếm, quang minh cự kiếm của hắn tuyệt đối chiếm cứ thượng phong.
Nhưng nụ cười trên mặt hắn còn chưa kịp hiện ra thì đã cứng ngắc lại.
Kiếm quang bị đánh bay ra từ quang minh cự kiếm khẽ rung lên trong hư không một cái rồi vỡ tan, bị vô tận cương phong thổi tán đi. Nhưng kiếm quang bị đánh bay từ cự kiếm của Túy chân nhân lại giống như những con cá linh hoạt, chao đảo vài cái trong cương phong rồi lập tức bay trở về.
Ngay sau đó, những đạo kiếm quang này lại dung hợp vào trong thanh cự kiếm của Túy chân nhân, khiến cho uy lực của thanh cự kiếm này lại đạt tới đỉnh phong.
Trịnh Hạo Thiên trợn mắt líu lưỡi nhìn cảnh tượng này, chút kiêu ngạo trong lòng lập tức tan thành mây khói.
Túy chân nhân, vị tông sư chân nhân lão luyện này quả nhiên danh bất hư truyền. Khả năng nắm giữ và vận dụng Ngưng Kiếm thuật của hắn quả nhiên đã luyện tới mức lô hỏa thuần thanh. Mình tuyệt đối không thể theo kịp.
Cong ngón tay búng ra, lại mấy trăm đạo quang minh chi kiếm bắn ra, lao về phía quang minh cự kiếm.
Trịnh Hạo Thiên muốn bù đắp lại toàn bộ số kiếm quang bị đánh tan.
Ba trăm đạo kiếm quang bị phá hủy đối với ức vạn kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên mà nói, quả thực giống như một sợi lông trên chín con trâu, chẳng đáng nhắc tới.
Nhưng khi kiếm quang của hắn vừa mới động thì đã bị kiếm quang càng cường đại hơn phong tỏa.
Số lượng kiếm quang Túy chân nhân khống chế giống hệt hắn, nhưng khả năng vận dụng kiếm trận lại mạnh hơn hắn trăm lần. Tuy hắn có Thiên Tru Không Tỏa đại trận trong tay, bù lại khuyết thiếu ở phương diện kiếm trận. Chỉ là đối diện với người đã nghiên cứu Vạn Kiếm tông lâu năm như Túy chân nhân mà nói, hắn vẫn chẳng thể kiếm được chút tiện nghi nào.
Mặt thấy phạm vi hoạt động của kiếm quang bên mình càng lúc càng nhỏ, bị Túy chân nhân chia cắt bao vây, xâm lấm như tằm ăn rỗi, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, hắn quát lớn một tiếng, thân thể lập tức bành trướng dữ dội.
"Hống...."
Một con kim cương cao lớn đột nhiên xuất hiện trên bầu trời. Nó đấm ngực liên hồi, toàn thân tràn ngập sát khí lăng lệ. Cho dù cương phong dữ đội kia khi gặp phải thân thể của nó cũng chỉ có đường vòng mà đi thôi.
Kim cương hóa thân, linh thể song tu, đây mới là con bài chưa lật và thực lực chân chính của Trịnh Hạo Thiên.
Kim cương nổi giận gầm lên một tiếng, đằng sau lưng đã xuất hiện một đôi cánh chim đại bàng, mang theo hắn bổ nhào về phía Túy chân nhân...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.