Vào giờ khắc này, trong mắt bọn họ, tựa hồ không còn một ai tồn tại nữa.
Đặc biệt là Trịnh Hạo Thiên vừa mới bừng tỉnh trở lại từ trong cái cảnh giới đặc biệt đó, tinh thần của hắn vẫn như trước lâm vào một trạng thái mê man.
Ở trong mắt hắn, vô luận là thứ gì, chỉ cần không thể uy hiếp tới tính mạng của hắn thì cũng giống như nước chảy mây bay, không để lại trong lòng hắn một chút ấn tượng nào hết.
Nhưng Cừu Hinh Dư lại khác. Đây chính là nữ tử mà trong lòng hắn nhớ thương nhất, để lại dấu vết vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong trái tim hắn. Cho nên ngay trong một khắc khi nhìn thấy nàng, toàn bộ trái tim của Trịnh Hạo Thiên đều bị hấp dẫn tới.
Trong bất tri bất giác, hắn đã sải bước đi tới, đi tới bên người Cừu Hinh Dư, nhẹ nhàng ôm chặt lấy nàng.
Sắc mặt Cừu Hinh Dư đỏ bừng, chỉ là cảm giác mẫn tuệ đã giúp nàng nhận ra khí tức và biểu hiện dị thường trên người Trịnh Hạo Thiên. Cho nên nàng cũng không đẩy hắn ra, chỉ cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn mấy người Vân Tự Nhiên nữa.
"Khụ khụ...."
Bỗng nhiên, một tiếng ho khan vang lên. Tuy thanh âm không lớn nhưng lại ẩn chứa vô thượng pháp lực, giống như cự chùy đánh thẳng vào trong lòng Trịnh Hạo Thiên.
Trịnh Hạo Thiên chấn động tâm thần. Thân thể hắn khẽ run lên một cái, trong mắt lập tức lóe lên tinh mang tứ phía. Cái cảm hoảng hốt, mê muội giống như trúng phải ảo thuật của Mộng Yểm lập tức thối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234472/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.