Chương trước
Chương sau
Không có bất cứ một chút do dự nào, Trịnh Hạo Thiên đã đưa ra quyết định chính xác nhất.
Nếu Vũ Phong đã mai phục ở nơi này, thì khẳng định phải có chỗ dựa vững chắc. Mình tuyệt đối không nên liều mạng với bọn chúng ở nơi này.
Hơn nữa, chỉ cần mình trở về, truyền tin Vũ Phong cấu kết với lang yêu bảy sao - Kiệt Ca ra ngoài, nhất định sẽ có vô số cường giả nhân tộc xuất hiện, đuổi giết Vũ Phong.
Cho nên, hắn quyết định thật nhanh, bứt phá bỏ chạy.
Bất quá, thân hình của hắn vừa mới chớp động thì thanh âm âm trầm của Kiệt Ca đã truyền tới.
"Hiện giờ mới muốn chạy sao? Quá muộn rồi. Khởi trận....."
"Ầm ầm...."
Thanh âm rền rĩ giống như động đất chợt từ mặt đất phát ra. Ngay sau đó, một tầng quang tráo khổng lồ đã từ mặt mặt đất trồi lên rồi nhanh chóng hợp nhất thành một thể, bao phủ toàn bộ không gian trong bán kính mười dặm lại, kín kẽ đến một giọt nước cũng không lọt.
Thân hình Trịnh Hạo Thiên lập tức đáp xuống... Hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
Tuy hắn không phải là trận pháp sư, nhưng sau khi tu luyện Vạn Kiếm quyết, đối với trận pháp cũng có một chút kiến giải. Chỉ cần nhìn một cái là biết, tầng quang tráo khổng lồ già thiên tế nhật này kỳ thật chính là một trận pháp cường đại.
Chỉ là, cái trận pháp này lại khiến hắn có một cảm giác quen thuộc.
"Ha ha, Trịnh Hạo Thiên, khi ngươi giết hại hậu bối yêu tộc chúng ta có từng nghĩ tới ngày hôm nay không?" Kiệt Ca nghiến răng nghiến lợi rít lên.
Linh quang trong đầu chợt lóe, Trịnh Hạo Thiên lập tức nhớ ra lai lịch của cái trận pháp này.
"Doanh địa yêu tộc, đây là trận pháp của doanh địa yêu tộc kia?"
"Không sai, coi như tiểu tử nhà ngươi có chút nhãn lực." Kiệt Ca khẽ ngây người, tiếp đó dữ tợn cười nói.
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Xem ra, ngươi chính là thúc phụ của Cáp Thập rồi."
Khi hắn hóa thân thành hùng yêu tiến vào doanh địa, đã từng nghe rất nhiều người nói rằng, trận pháp phòng hộ của doanh địa yêu tộc này chính là do thúc phụ của Cáp Thập ban tặng. Nếu như lúc này, trận pháp đã xuất hiện ở đây, mà kẻ nắm giữ trận pháp lại là một lang yêu bảy sao, vậy thân phận của hắn đương nhiên là rất rõ ràng rồi.
Trong con ngươi Kiệt Ca lóe lên một tia sát khí lăng lệ nhàn nhạt, nói: "Quả nhiên ngươi biết Cáp Thập. Hắc hắc, xem ra hắn đúng là chết trong tay ngươi rồi."
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, Cáp Thập tuy không phải chết trong tay hắn, nhưng điều này cũng không còn quan trọng nữa.
Đừng nói Kiệt Ca đã nhận định chuyện này, cho dù là hắn có tin lời mình thì hắn cũng không thể thả mình bình an rời đi được.
Cong ngón tay búng ra, kiếm quang đầy trời lập tức phóng vút lên cao, hướng về bốn phương tám hướng mà đâm tới.
"Đinh đương đinh đương...."
Những tiếng kêu giống như pháo nổ liên tiếp vang lên. Trong một khắc khi kiếm quang đụng phải quang tráo, ở nơi va chạm lập tức lóe lên ánh sáng chói mắt. Nhưng khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh ngạc là ở chỗ, tầng quang tráo này không ngờ lại chắc chắn đến thế. Dưới sự trùng kích của nhiều kiếm quang như vậy, mà ngay cả một khe hở cũng không xuất hiện.
Diện tích quang tráo vô cùng rộng lớn, bao phủ khắp cả phạm vi mười dặm, cho nên lực lượng phòng hộ cũng bị chia mỏng ra rất nhiều. Nhưng đối diện với trăm ức kiếm quang, không ngờ lại không hư hao một chút nào.
Chẳng trách đám linh giả trong doanh địa yêu tộc kia lại coi cái phòng hộ tráo này như chí bảo.
Trong lòng đột nhiên vừa động, Trịnh Hạo Thiên kinh hộ: "Thủy Quang tráo, là Thủy Quang tráo của ngư nhân bộ tộc...."
Kiệt Ca hơi lặng đi một chút, tiếp đó nhe răng cười dữ tợn, nói: "Không sai, bảo vật này đúng là trận pháp mà đại năng yêu tộc chúng ta dùng Thủy Quang tráo làm chủ thể để luyện chế ra. Hắc hắc, có thể chết dưới trận pháp này, ngươi cũng coi như may mắn rồi."
Hắn vung tay lên, toàn bộ quang tráo lập tức bùng sáng. Từng đạo từng đạo quang mang giống như sóng nước đột nhiên ngưng tụ lại, đồng thời từ trong hư không bắn xuống.
Trận pháp này ở trong doanh địa yêu tộc, chỉ có tác dụng phòng hộ thủ vệ. Nhưng, khi nó ở trong tay Kiệt Ca khống chế, lại có thể kích phát ra lực công kích cường đại.
Những đạo quang mang này đều do lực lượng thủy hệ tinh thuần nhất ngưng tụ mà thành. Một khi chúng được ngưng luyện tới mức độ nhất định, thì uy thế thậm chí so với trăm ức kiếm hải còn mạnh hơn.
Trịnh Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng phất tay một cái, kiếm hải trên bầu trời lập tức hóa thành vô tận quang điểm, ngay cả cự kiếm đang giao phong với cương phong cũng ầm ầm nổ tung, quay trở lại trong khí xoáy.
Ngay sau đó, quanh người Trịnh Hạo Thiên đột nhiên sáng lên, một tầng quang tráo bạch sắc đã xuất hiện một cách thần kỳ.
"Sưu sưu sưu...."
Vô số thủy chi lực oanh kích lên quang tráo, khiến cho bề mặt quang tráo dậy nên vô số gợn sóng.
Thủy là một thứ nhìn như nhu nhược vô lực, nhưng thực chất lại mang theo lực lượng vô cùng, đúng như câu nói nước chảy đá mòn, sóng to gió lớn.
Lực lượng do Kiệt Ca khống chế nào dễ dàng chống cự như vậy chứ?
Nhưng quang tráo quanh người Trịnh Hạo Thiên đối diện với vô cùng vô tận thủy chi lực trùng kích, lại an nhiên như không. Vô luận thủy chi lực kia có cường đại ra sao, cũng chỉ có thể khiến quang trao rung động vài cái, tiếp đó không thấy tăm hơi đâu nữa.
Đôi mắt sói của Kiệt Ca đột nhiên trợn tròn lên, hắn không tin tưởng nổi thốt lên: "Thủy Quang tráo? Ngươi... ngươi cũng có Thủy Quang tráo?"
Thủy Quang tráo là trọng bảo của ngư nhân bộ tộc...cho dù là hoàng tộc của ngư nhân cũng khó có được. Vậy mà, trong tay Trịnh Hạo Thiên không ngờ cũng có một kiện.
Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười dài, hắn vung tay lên, năm ngàn quang minh cự kiếm lại một lần nữa ngưng tụ, đồng thời dùng một khí thế không gì so sánh nổi hung hăng chém thẳng vào quang tráo.....
Ầm ầm...
Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, quang tráo nhìn như không thể phá vỡ kia rốt cuộc cũng nứt ra một khe hở.
Lực lượng của Ngưng Kiếm thuật ngũ thiên kiếm hợp nhất đương nhiên không phải tầm thường. Ngay cả trận pháp quang tráo do đại năng yêu tộc luyện chế thành cũng không thể ngăn trở được.
Bất quá, Trịnh Hạo Thiên lại thầm kêu đáng tiếc trong lòng.
Khi hắn còn ở cảnh giới tu luyện giả, cũng đã thi triển được vạn kiếm hợp nhất rồi. Nhưng linh giả và tu luyện giả rõ ràng là hoàn toàn khác nhau.
Ở cảnh giới linh giả, mỗi một đạo kiếm quang đều hấp thu lượng linh lực khổng lồ, hơn xa trước kia, quả thực là không thể so sánh nổi. Cho nên, cho tới tận lúc này, hắn cũng chỉ có thể thi triển ra ngũ thiên kiếm hợp nhất mà thôi.
Nếu thật sự là vạn kiếm hợp nhất, thì một kiếm này chém xuống, cũng không phải là xé rách quang tráo nữa, mà là nghiền nát quang tráo mất rồi.
"Hừ." Vũ Phong tức giận hừ một tiếng, lại một lần huy vũ song quyền, đánh ra hai đạo cương phong, cuốn chặt lấy cự kiếm. Nếu cứ để thanh cự kiếm này tàn phá bừa bãi thì cho dù là trận pháp cường đại hơn nữa cũng đừng mong vây khốn được hắn.
Ánh mắt Kiệt Ca ngưng trọng, cũng không dám có chút khinh thường nào nữa rồi. Hai tay hắn không ngừng chuyển động, khiến từng cỗ từng cỗ lực lượng kỳ dị từ trên quang tráo phóng thích ra.
Ngay sau đó, một đám sương mù dày đặc đã tràn ngập toàn bộ không gian trong quang tráo, đồng thời dần dần ngưng tụ thành một đám nhân ảnh cao lớn.
Trên thân thể đám nhân ảnh này không ngừng xuất hiện những gợn nước lưu chuyển, nhìn giống như một đám ảo không chân thực vậy. Chỉ là, trên người bọn chúng lại phóng thích ra một cỗ khí tức cường đại mà nguy hiểm.
Đám nhân ảnh này vừa ngưng tụ thành hình liền lập tức ầm ầm xông tới, mà mục tiêu của bọn chúng đương nhiên là chính là Trịnh Hạo Thiên rồi.
"Ha ha, định so số lượng sao, vậy cùng so xem số lượng của ai nhiều hơn."
Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, kiếm quang đã thu lại lại một nữa phóng thích ra, trăm ức kiếm quang chi chít ầm ầm đâm tới, hung hăng xuyên thủng đám nhân ảnh cao lớn kia.
Khi đối phó với linh giả bảy sao, uy lực của đám kiếm quang này đương nhiên không đủ, nhưng nếu để đối phó với đám nhân ảnh này thì cũng đủ rồi.
"Sưu sưu sưu."
Trên thân thể đám nhân ảnh lập tức xuất hiện vô số lỗ thủng. Khi những lỗ thủng này đạt tới một mức độ nhất định thì đám nhân ảnh này cũng không thể chống đỡ được nữa mà nổ tung, một lần nữa hóa thành từng đám từng đám sương mù nồng đậm.
Nhưng, đám sương mù này cũng không phải vì vậy mà tiêu tán. Chúng phiêu đãng khắp nơi không trung, sau khi lên tới một độ cao nhất định, không ngờ lại một lần nữa ngưng tụ thành hình, hóa thành nhân ảnh, hung hăng liều lĩnh xông về phía Trịnh Hạo Thiên, mặc cho đám kiếm quang có tấn công mãnh liệt thế nào đi nữa.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, hắn rốt cuộc cũng hiểu được điểm đáng sợ của trận pháp này.
Bên trong quang tráo này, lực lượng sẽ không tiêu tán biến mất. Mà kiếm quang do hắn khống chế lại yêu cầu tiêu hao rất nhiều linh lực . So đấu sức bền với chúng, tuyệt đối chỉ có con đường chết mà thôi.
Thần niệm bắt đầu phóng thích ra, đảo qua toàn bộ quang tráo.
Trận pháp do đại năng yêu tộc lợi dụng Thủy Quang tráo luyện chế thành quả nhiên có uy lực vô cùng cường đại. Thần niệm của hắn căn bản không thể xuyên thấu qua được.
Hơn nữa, trong trận pháp lại có vô số nhân ảnh thủy hệ cùng hai vị linh giả bảy sao tọa trấn, chẳng trách hai người Vũ Phong lại có tự tin như thế.
Hít thật sâu một hơi, Trịnh Hạo Thiên nhanh chóng vứt bỏ hoàn toàn ý niệm bỏ chạy ra khỏi đầu.
Hắn cất cao giọng nói: "Được lắm, một khi đã vậy, chúng ta cùng quyết một trận sinh tử."
Một đạo quang mang hồng sắc từ trên người hắn xuất hiện. Đạo quang mang này vừa lóe lên rồi biến mất. Nhưng ngay sau đó, nó đã xuất hiện bên người Kiệt Ca.
Huyết Quang kích linh thể, ngay trong một khắc hiện thân liền sử dụng không gian thuật mà nó am hiểu nhất, xuyên phá trùng trùng không gian. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ngụy pháp khí linh thể... là người giết chất nhi của ta."
Kiệt Ca điên cuồng hét lên một tiếng. Móng vuốt trên tay hắn đột nhiên dài ra, không ngờ so với bình thường còn dài hơn gấp ba lần.
Tiếp đó, hắn vung tay lên, móng vuốt đã xuyên phá không gian, đâm về phía Huyết Quang kích linh thể.
Sau mấy tiếng nổ đinh tai nhức óc, trên người Huyết Quang kích linh thể đã bị móng vuốt lang yêu oanh kích trúng mấy lần. Nhưng lợi trảo dễ dàng xé rách linh thể cuồng bạo hùng vương lại không cách nào đả thương tới bản thể Huyết Quang kích.
Linh thể Huyết Quang kích rung lên vài cái, lập tức biến mất trong không gian. Khi nó một lần nữa xuất hiện, không ngờ đã đến phía sau Kiệt Ca rồi. Hai tay nó lập tức hóa thành mũi kích, đâm thẳng vào lưng Kiệt Ca không chút lưu tình.
Lang yêu bảy sao xoay người đỡ đòn, cùng Huyết Quang kích linh thể quấn chặt lấy nhau.
Nếu chỉ luận riêng về thực lực, linh thể Huyết Quang kích phải kém hơn một bậc. Nhưng bản thể của nó cường hãn hơn xa thân thể huyết nhục bình thường. Hơn nữa nó còn cực kỳ am hiểu không gian thuật. Cho dù là không gian bị trận pháp này bao phủ, cũng có thể thuấn di trong một phạm vi nhỏ.
Lúc này, hai mắt Kiệt Ca đã đỏ lừ lên, nhưng vẫn không thể đả bại Huyết Quang kích linh thể trong thời gian ngắn.
"Ầm ầm ầm."
Linh thể hắc hùng mang theo vô số dây đằng mạnh mẽ lao tới.
Mà ở sau lưng linh thể hắc hùng, Vũ Phong cũng nhíu mày ngưng thần quan sát chiến cuộc.
Nhưng không một ai chút ý tới, từ trên người Trịnh Hạo Thiên cũng toát ra một đám khí tức hắc sắc nồng đậm. Mộng Yểm đã chậm rãi hiện thân bên cạnh hắn.
Miệng nó phát ra những tiếng cười cụt lủn mà quái dị, từ trong viên bát lập tức bắn ra từng đạo từng đạo hắc ám tỏa liên tinh túy, quấn chặt lấy dây đằng....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.