Chương trước
Chương sau
"Xoẹt...."
Một tiếng xé gió bén nhọn chợt vang lên, phảng phất như một tia chớp xuyên phá hư không, chỉ trong nháy mắt đã xuyên thủng đầu tên linh giả yêu tộc ba sao.
Thân thể hắn mềm oặt nghã xuống đất, sinh cơ trong cơ thể nhanh chóng biến mất, nhưng ánh mắt vẫn trợn tròn như trước. Bên trong con ngươi đang chậm rãi ảm đạm đi lại toát lên một vẻ oán độc cực kỳ khủng bố.
Bóng người chợt lóe lên trong hư không, Trịnh Hạo Thiên đã xuất hiện trước người tên linh giả yêu tộc. Hắn khẽ lắc lắc đầu, nói: "Chiến trường linh giả, vốn là nơi mạnh sống yếu chết, ngươi đã tiến vào đây, liệp sát các cường giả chủng tộc khác rồi tấn cấp tới ba sao, thì nhất định phải chuẩn bị tâm lí bị người khác giết. Đó là nhân quả báo ứng, ngươi có gì oán hận?"
Phảng phất như nghe được lời hắn nói, trong con ngươi tên yêu tộc thoáng lộ ra một tia mờ mịt, cho đến khi sinh cơ hắn hoàn toàn tiêu tán.
"Hạo Thiên, đây là chiến trường linh giả, không phải người chết thì ta vong." An An chậm rãi đi tới, nói: "Ngươi không cần phải tự trách mình."
Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Ta biết." Hắn chậm rãi gật đầu, nhưng trong lòng lại cực kỳ cảm khái, đặc biệt là sau khi nhìn thấy những vị linh giả ba sao tử vong, đả kích lại càng lớn.
Hôm nay hắn có thể giết chết những cường giả này, vậy sau này cũng có thể bị kẻ mạnh hơn giết chết ấy chứ.
Vô luận là vì mình hay là vì người khác, hắn đều phải không ngừng mạnh mẽ hơn.
Giống như ở trong Hùng Lang sơn năm xưa, hắn phải làm kẻ đi săn chứ không phải là làm con mồi, để kẻ khác săn mình.
Ngẩng đầu, Trịnh Hạo Thiên thu liễm tâm tình, nhìn xuống mu bàn tay của mình, miệng nở một nụ cười.
Ở trên mu bàn tay hắn, đã không còn là ấn ký một ngôi sao nữa, mà có tới ba ngôi sao rồi.
Ẩn nấp, tập kích bên ngoài doanh địa quả nhiên là lựa chọn chính xác nhất. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, đã có tới ba tổ yêu tộc ra khỏi doanh địa, còn tiểu đội yêu tộc trở về doanh địa lại có tới bốn.
Số lượng đám linh giả yêu tộc này không đồng đều, nhưng đều dao động trong khoảng ba tới năm tên. Mà càng khiến hắn kinh hỉ chính là, mỗi một tiểu đội đều có một vị linh giả yêu tộc ba sao dẫn đội.
An An lại hai lần xuất thủ, giết chết hai gã linh giả ba sao. Sau khi thành công tấn cấp bốn sao, liền khoanh tay đứng một bên quan sát.
Bất quá, cho dù như thế, chỉ với ba năm tên linh giả này, há lại có thể làm khó được Trịnh Hạo Thiên.
Hắn chỉ cần phóng thích ra ức vạn kiếm quang, tạo thành thế giới kiếm hải, là một lưới bắt sạch tất cả tiểu đội linh giả đối phương.
Hiện giờ, cấp bậc của hắn chẳng những thuận lợi tấn cấp tới ba sao, mà ngay cả cường giả ba sao cũng giết tới hơn năm tên. Chỉ cần giết thêm năm tên ba sao nữa, là có thể trở thành cường giả bốn sao rồi.
Tốc độ tấn chức như vậy, cũng chỉ thực hiện được ở ngoài doanh địa dị tộc nào đó.
Phảng phất như nhìn thấy tâm tư của hắn, An An mỉm cười, nói: "Hạo Thiên, vận khí của ngươi tốt thật đó. Nếu không phải trận pháp phòng ngự của cái doanh địa này đột nhiên biến mất, chúng ta cũng không có khả năng liên tiếp thu hoạch như vậy. Bất quá, sau khi ngươi tấn chức bốn sao, chúng ta không thể tiếp tục ở lại đây nữa rồi."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, hỏi: "Vì sao?"
"Nơi này được các tộc công nhận là khu vực dành cho linh giả mới tấn chức. Linh giả bốn sao phải kiệt lực tránh xa nơi này." An An nghiêm nghị nói: "Đây là quy tắc mà cường giả các tộc phải chấp nhận. Nếu như có kẻ nào dám ngang nhiên làm trái, nhất định sẽ bị các tộc liên thủ tru diệt."
Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, hắn đã minh bạch đạo lý bên trong. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Bất quá, cái này cũng không phải là tuyệt đối. Nếu có linh giả bốn sao, hoặc năm sao đi ngang qua nơi này, thuận tay giết chết mấy tên linh giả cấp thấp, thì cũng chẳng có ai tìm hắn hỏi tội cả. Chỉ cần bọn hắn không đại khai sát giới, tàn sát bừa bãi thì không có bất cứ vấn đề gì.
"Lệ....."
Trên bầu trời đột nhiên vang lên môt tiếng hót chói tai.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng vừa động, lập tức ngẩng đầu nhìn lên. Bên trong đám mây cao vợi, linh thể đại bàng đang truyền tin tức tới cho hắn.
Sau một lát, sắc mặt hắn dần dần trở nên cổ quái.
An An kinh ngạc hỏi: "Ngươi phát hiện ra gì sao?"
Linh thể đại bàng chính là linh thể cường đại mà Trịnh Hạo Thiên ngưng luyện ra, đương nhiên có thể dễ dàng truyền những hình ảnh mà nó nhìn thấy vào trong đầu Trịnh Hạo Thiên. Nhưng tin tức có thể khiến hắn động dung như thế, khẳng định không đơn giản chút nào.
Trên mặt Trịnh Hạo Thiên nở một nụ cười thản nhiên, nói: "An An, trong doanh địa lại có một đám linh giả yêu tộc đi ra."
An An chớp chớp đôi mắt xinh đẹp,nói: "Đám linh giả này có gì đặc biệt không?"
Trịnh Hạo Thiên gật đầu một cái, nói: "Đám linh giả này có năm tên. Từ ấn ký cấp bậc trên người bọn hắn mà xem thì có một tên ba sao, một tên hai sao, hai tên hai sao và một tên không sao."
Đôi mi thanh tú của An An thoáng nhíu lại, nói: "Thành phần tiểu đội này rất bình thường, có gì không thỏa đáng?"
Trong lòng nàng càng lúc càng nghi hoặc, trong một tháng nay, bọn họ không chỉ một lần gặp phải tổ hợp như vậy, vì sao lần này Trịnh Hạo Thiên lại coi trọng như vậy.
"Nếu như chúng là người của doanh địa yêu tộc khác, ta đương nhiên không thể nhìn ra huyền cơ gì. Nhưng là người của doanh địa này sao?" cười khẩy một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nói: "Ta từng hóa thân thành cuồng bạo hùng vương tiến vào doanh địa, biết mặt đại đa số linh giả trong cái doanh địa này. Trong năm linh giả kia, ta nhận ra được ba tên. Bọn hắn đều là linh giả ba sao hàng thật giá thật, hơn nữa còn là ba sao cường địa nhất doanh địa. Nhưng hiện giờ, bọn hắn lại trở thành hai sao và một sao. Hắc hắc, thật thú vị."
An An bừng tĩnh đại ngộ, nói: "Chuyện chúng ta vây giết linh giả yêu thú ở đây hẳn là bại lộ mất rồi. Hạo Thiên, ngươi định thế nào bây giờ?"
Trịnh Hạo Thiên không chút do dự nói: "Nếu bọn hắn đều là linh giả ba sao, phần đại lễ này há lại không thu." Hắn nhìn xuống mu bàn tay của mình, lại nói: "Vừa vặn còn thiếu năm ấn ký ba sao nữa là ta có thể tấn chức bốn sao rồi...."
An An khẽ gật đầu, nói: "Được, vậy ta chúc ngươi chiến thắng trở về."
Dứt lời, thân thể nàng thoáng chớp lên, đã sát nhập vào hư không phảng phất như một cơn gió, biến mất không một tiếng động.
Đây là cuộc chiến đấu của riêng Trịnh Hạo Thiên, vô luận nàng có quan tâm thế nào cũng chỉ có thể đứng xa mà lặng lẽ quan sát mà thôi. Bất quá, nàng rất tin tưởng vào thực lực Trịnh Hạo Thiên, chỉ là năm tên linh giả ba sao, há có thể làm khó hắn."
Nhìn An An rời đi, Trịnh Hạo Thiên cũng thở ra một hơi thật dài.
Hắn nhìn về phía doanh địa yêu xa xa, thầm nghĩ trong lòng: "Nếu để An An biết, toàn bộ doanh địa yêu tộc đều đang chuẩn bị tấn công, chỉ sợ khó mà để nàng an tâm rời đi được."
Đại bàng ẩn mình trong mây, ngay cả toàn bộ doanh địa yêu tộc cũng nằm trong phạm vi theo dõi của nó.
Lúc này, không chỉ có năm tên linh giả yêu tộc ba sao xuất động, mà toàn bộ đoanh địa cũng tỏa ra sát khí đằng đằng. Tất cả đám linh giả yêu tộc đều đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể xuất kích bất cứ lúc nào.
Khuyết điểm lớn nhất sau khi mất đi phòng hộ tráo là không thể ngăn cản yêu thú thiên cầm quan sát từ trên không trung.
Nếu như trận pháp phòng hộ của doanh địa yêu tộc vẫn còn hoạt động, thì linh thể đại bàng đừng hòng có thể nhìn thấy biến hóa cụ thế biến dưới. Nhưng lúc này, nhất cử nhất động của đám linh giả yêu tộc này đều lọt vào hết tầm mắt của nó, không còn gì gọi là bí mật nữa.
Năm tên linh giả ba sao này rõ ràng đều là mồi nhử. Một khi bọn hắn bị tập kích, yêu tộc trng toàn bộ doanh địa nhất định sẽ dốc toàn bộ lực lượng tràn ra.
Một khi để hơn trăm tên linh giả tộc liên thủ, cỗ lực lượng này đủ để bài sơn hải đảo rồi. Cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, trốn đi thật xa mà thôi. Nếu không, một khi để đám linh giả yêu tộc nay vây khốn, thì tám chín phần mười đều sẽ mất mạng.
Trong lòng thầm tính toán một phương vị. Chỉ sau một lát, Trịnh Hạo Thiên đã cười lạnh, thân hình nhoáng lên một cái đã hóa thành một đạo quang quang, lao đi về phương xa nhanh như chớp.
Sau nửa canh giờ, hắn đã đi tới địa điểm phục kích.
Nơi này tuy cũng là một vùng đất bằng phẳng, nhưng lại có mấy gò đất lớn nhỏ bất đồng. Mà quan trọng nhất chính là vị trí nơi này lại vừa vặn nằm trên con đường mà năm tên linh giả yêu tộc phải đi qua.
Sau khi đi tới nơi này, Trịnh Hạo Thiên do dự một chút rồi lấy ra Thiên Tru Không Tỏa đại trận.
Hắn cong ngón tay búng ra, ống tròn trong tay lập tức nổ tung, hóa thành vô tận tinh mang dung nhập vào mặt đất.
Tuy hắn không để năm tên linh giả yêu tộc ba sao vào mắt, nhưng hắn cũng biết, trận chiến này sẽ là trận chiến cuối cùng của hắn ở nơi này.
Sau trận chiến này, vô luận thế nào, hắn và An An cũng phải rời khỏi đây.
Trong yêu tộc cũng có đại năng tồn tại. Tuy trong cái doanh địa yếu nhược này không có siêu cấp cường giả gì, nhưng nếu hắn giết chết hết ba vị linh giả ba sao cường đại nhất cái doanh địa này, thì đối phương nhất định sẽ cầu viện lên trên. Hơn nữa hắn còn có thể khẳng định, một khi có người tới, nhất định phải là tồn tại cường đại, cho nên hắn tốt nhất vẫn nên rời đi sớm một chút.
Chỉ là, trước khi đi, phần đại lễ cuối cùng của doanh địa này vô luận thế nào cũng phải nhận.
Sau khi bố trí Thiên Tru Không Tỏa đại trận xong xuôi, Trịnh Hạo Thiên lại một lần vung tay lên, ức vạn tinh mang từ trong khí xoáy tràn ra, đồng thời ẩn mình vào trong lòng đất.
Chỉ sau giây lát, toàn bộ khu vực này đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Một cỗ sát khí lạnh lẽo sôi trào lên khó có thể che giấu nổi, chỉ cần hơi cảm ứng khí tức một cái là có thể phát giác ra điều bất thường.
Trịnh Hạo Thiên vỗ vỗ gáy, nói: "Mộng Yểm, đến lượt ngươi xuất thủ rồi."
Một đạo hắc mang hiện lên, Mộng Yểm hiện thân khinh thường bĩu môi một cái, nói: "Trịnh Hạo Thiên, lá gan của ngươi nhỏ quá đi mất. Chỉ là năm tên linh giả ba sao thôi mà, không ngờ lại cần bố trí cẩn thận như vậy?"
Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc lắc đầu, nói: "Cẩn tắc vô áy náy. Ta còn năm cái ấn ký ba sao nữa là tấn chức bốn sao. Ta muốn, một khi bọn chúng bị trận pháp vây khốn, sẽ không có cơ hội cầu cứu." Nhìn vẻ mặt Mộng Yểm vẫn bất mãn như trước, hắn khẽ cười, nói: "Mộng Yểm, nếu như thật sự để bọn hắn truyền tin tức ra ngoài, ngươi có thừa nhận nổi lửa giận của hơn trăm vị linh giả yêu tộc không?"
Mộng Yểm lặng đi một chút, cũng không biết là lẩm bẩm cái gì, cuối cùng không kháng cự nữa mà nhẹ nhàng vung tay lên.
Lập tức khí tức xung quanh đã xảy ra biến đổi, sát khí do Thiên Tru Không Tỏa đại trận cùng ức vạn kiếm hải gây ra lập tức biến mất vô tung vô tảnh.
Đây là năng lực lớn nhất của Mộng Yểm, có thể hoàn toàn che giấu hình cảnh chân thật đi.
Nếu như năng lực của nó lại một lần nữa đột phá, thậm chí còn có thể biến ảo ảnh hư ảo thành thực sự ấy chứ.
Sau một canh giờ, ở phương xa đột nhiên xuất hiện mấy điểm đen nho nhỏ, năm vị linh giả yêu tộc ba sao cường đại quả nhiên không hề thay đổi phương hướng, hơn nữa còn bảo trì một tốc độ di chuyển rất thong thả, kiên định đi thẳng về phía này....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.