"Doanh địa yêu tộc?" Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, hỏi: "Thiệu huynh, nếu tiểu đệ nhớ không lầm, ở đó hẳn là có một tiểu doanh địa, dành cho linh giả mới tiến vào chiến trường, trên cơ bản đều có tu vi ba sao trở xuống."
Trên mặt Thiệu Gia Nghĩa lộ vẻ kinh ngạc, nói: "Sao Trịnh huynh lại biết điều này?"
Hổ Bá Thiên cười ha hả rồi vỗ vỗ vai Trịnh Hạo Thiên, nói: "Huynh đệ của ta dù sao cũng là truyền nhân của Vạn Kiếm tông - một trong bát đại siêu cấp môn phái, biết một ít tin tức trên chiến trường cũng không có gì là lạ."
Kỳ thật, hắn và Trịnh Hạo Thiên đều biết, khi cường giả của Thất Nguyên môn đưa bọn hắn tiến vào chiến trường, lại không hề nói cho Trịnh Hạo Thiên biết tin tức này Nhưng đứng trước mặt người ngoài, bọn họ tuyệt đối không thể vạch áo cho người xem lưng được.
Thiệu Gia Nghĩa lộ vẻ bừng tĩnh, nói: "Ờ nhỉ. Trịnh huynh là môn hạ Vạn Kiếm tông, biết được việc này cũng không có gì là lạ." Hắn dừng lại một chút, khẽ cười, nói: "Bất quá, ta cam đoan, tin tức này Trịnh huynh tuyệt đối không biết."
Đổng Tân tức giận nói: "Thiệu huynh, rốt cuộc là ngươi có tin tốt gì, mau mau nói ra, không cần phải thả mồi nhử nhử như thế đâu."
Mấy người bọn họ lúc đầu còn chưa thân thiết lắm, nhưng sau cuộc xung đột với đám người Hách Minh, bọn họ ngược lại còn kết thành bạn tốt, ngay cả nói chuyện cũng có vẻ thoải mái hơn rất nhiều.
"Ba vị, ta được một vị hảo bằng hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234330/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.