Trịnh Hạo Thiên vẫy tay, năm con ma vương lập tức ngoan ngoãn chui vào trong Ôn Dưỡng hồ lô.
Hắn nhìn về phía thanh âm vọng tới. Ở phía chân trời đột nhiên lóe sáng, một đạo ngân mang phảng phất như đột ngột xuất hiện ra từ tận cuối đường chân trời. Nó xẹt qua hư không, lao đi về phía đỉnh núi này.
Tốc độ ngân mang nhìn thì có vẻ không nhanh, nhưng trên thực tế lại nhanh tới cực điểm. Khoảng cách xa xôi dưới tốc độ đó, lại có vẻ trở nên ngắn ngủi vô cùng.
Khẽ nhíu mày, Trịnh Hạo Thiên thoáng có chút lo lắng.
Tốc độ người này không ngờ chẳng thua kém biến thân đại bàng của mình là bao.
Nếu Hổ Bá Thiên giao thủ với người này, thì cho dù có giành được thắng lợi, cũng khó mà lưu được đối phương. Mà một khi bị thua, thì có muốn chạy trốn cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
"Ha ha, hay cho một Hổ Bá Thiên, quả nhiên là gan lớn như hổ, không ngờ vẫn dám ở lại nơi này."
Thanh âm giống như sấm động ầm ầm vang lên. Tiếp đó một quái vật nửa người nửa thú từ trên trời bay xuống, để lại trên không trung một đạo lưu quang màu bạc.
Đây là một con quái thú có thân ngựa bốn vó, nhưng trên thân lại là một mình người.
Dưới chân của hắn, chớp động quang huy kỳ dị vô cùng vô tận. Những quang huy này đan xen với nhau, lại giống như một dải quang mang kéo dài từ tận chân trời, mà hắn cứ như vậy bước trên quang mang tiến tới, toàn thân tràn đầy quang mang chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234286/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.