Ba ngày sau, Dương Đông Thắng dẫn theo Bối Tịch Đức tới đây.
Có thể bởi vì hiện tại đang là phiên trực của hắn, cho nên sắc mặt hắn nghiêm nghị khiến người ta phát sợ, không có một chút tươi cười hiền hòa nào.
"Trì hiền chất, các ngươi chuẩn bị tốt cả rồi chứ?"
"Vâng, đã chuẩn bị xong hết rồi ạ." Trì Minh Hiên cung kính nói.
"Được, vậy thì thì theo lão phu thôi." Dương Đông Thắng vung tay áo lên, đi trước một bước.
Đám người Trì Minh Hiên theo sát phía sau, sau khi đi qua đại môn, Dương Đông Thẳng bảo mọi người leo lên cỗ xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn, không ngờ ngồi trên xe ngựa đi qua non nửa thành thị, sau nửa canh giờ sau mới tới trước một tòa truyền tống trận thật lớn.
Trong nửa canh giờ này, Dương Đông Thắng vẫn là nhắm mắt dưỡng thần, không nói một lời, mà đám Trì Minh Hiên từ tâm tình nôn nóng cũng trở nên bình tĩnh, thậm chí cuối cùng cũng học bộ dạng của Dương Đông Thắng, tọa thiền không mở miệng.
Xuống tới trước truyền thống trận, tâm tình mọi người đã hoàn toàn bình thường trở lại.
Khóe miệng Dương Đông Thắng chậm rãi nhếch lên một chút.
Từ trước tới nay, các đệ tử tiến vào chiến trường linh giả đều có biểu hiện rất nôn nóng, cho dù là kẻ có thiên phú cực lớn, sau khi tiến vào nơi hung hiểm kia đều khó đảm bảo có thể trong nháy mắt phát huy ra trăm phần trăm lực lượng bản thân.
Vì thế, một khi đưa bọn họ tiến vào, người chủ trì sẽ cho họ ngồi xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234258/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.