Cành cây Ngô Đồng quả nhiên là cành cây Ngô Đồng.
Trịnh Hạo Thiên hưng phấn điên cuồng hét lớn trong lòng.
Cây Ngô Đồng chính là một trong những thần thụ trong thiên hạ, đáng tiếc chính là chúng nó sớm theo phượng hoàng biến mất mà dần dần tuyệt chủng.
Có người nói, trong thời viễn cổ, phượng hoàng rời khỏi thế giới này, đều mang theo số lượng lớn Ngô Đồng cùng chúng lớn lên, đồng thời rời đi.
Mà đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất khiến Ngô Đồng trở nên tuyệt tích.
Vì thế, Trịnh Hạo Thiên cũng không thể phán đoán trên thế giới này có thực sự tồn tại cành cây Ngô Đồng hay không.
Thế nhưng lúc này hắn đã hoàn toàn yên tâm, có thể khiến Phượng hoàng tàn phách động dung e rằng cũng chỉ có cây Ngô Đồng gắn liền với Phượng hoàng huyết mạch mà thôi.
"Uuuuuuuuu."
Trong đan điền, Phượng hoàng tàn phách đột nhiên phát ra một tiếng hót dài.
Tiếng hót của nó cũng không bén nhọn, ngược lại còn trầm ấm mà vang vọng quanh quẩn bên trong đan điền, mà tứ đại yêu thú tàn phách còn lại cũng đồng thời rống lớn.
Không hiểu sao, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên hiểu tâm ý của chúng.
Chúng nó không ngờ muốn tiếp xúc với cỗ khí tức sinh mệnh kỳ lạ kia.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hắn mơ hồ hiểu ra, nếu khiến cây Ngô Đồng lớn lên, như vậy đối với năm đại yêu phách bên trong đan điền thực sự có chỗ tốt lớn.
Chỉ là, nhìn nhánh cây khô trong tay, Trịnh Hạo Thiên cũng chỉ biết âm thầm cười khổ.
Cho dù thần thông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234246/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.