Chương trước
Chương sau
Một đạo lưu đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời, để lại một dải quang mang rực rỡ. Thân hình Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đáp xuống.
Tuy hiện giờ hắn đã có thể xé rách không gian, di chuyển nhanh chóng vô cùng. Nhưng trong Vạn Kiếm tông, rất ít linh giả nào lại làm như thế.
Đứng giữa không trung, ánh mắt hắn vừa chuyển, không khỏi nao nao.
Nơi này là giữa lưng chừng núi Bạch Thảo phong, cũng là nơi hắn đang ở và tu luyện.
Sau bao nhiêu năm gia nhập Bạch Thảo phong, đối với khung cảnh nơi này, hắn có thể nói là vô cùng quen thuộc. Nhưng vào giờ phút này nhìn lại, tất cả mọi thứ ở đó đều xa lạ với hắn.
Căn phòng nhỏ u tĩnh tuy vẫn còn tồn tại như trước, nhưng ở xung quanh lại có thêm hơn mười tòa nhà, hơn nữa một một căn đều cao lớn, xa hoa.
Thần niệm thoáng đảo qua, hắn lập tức cảm ứng được hai cỗ khí tức vô cùng quen thuộc.
"Hoắc Khánh Cương, Vương Vũ."
Hai người đang cố gắng tu luyện trong một căn phòng, trong lòng cả kinh, tiếp đó lại vui mừng quá đỗi. Bọn họ lập tức nhảy dựng lên, cả người lao vụt ra khỏi phòng.
"Trịnh sư... thúc, ngài đã trở lại." Hoắc Khánh Cương vui mừng thốt lên.
Trên mặt Vương Vũ cũng có chút kích động, hắn khom người một cái thật sâu, nói: "Trịnh huynh, hoan nghênh trở về."
Từ khi được Trịnh Hạo Thiên thừa nhận và trợ giúp, tốc độ tu luyện của bọn họ cũng nhanh hơn rất nhiều, hiện giờ đều đã tới cảnh giới thất giai, trở thành một trong những tu luyện giả cao giai rồi.
Chỉ là, thái độ của bọn họ đối với Trịnh Hạo Thiên vẫn không hề thay đổi, vẫn tôn kính và phục tùng như trước kia.
Đương nhiên, điều này cũng có phần lớn là do thực lực Trịnh Hạo Thiên hiện giờ. Một linh giả cường đại, tuyệt đối đáng để một tu luyện giả cao giai đi theo.
Khẽ gật đầu, Trịnh Hạo Thiên nói: "Nơi này... làm sao lại thay đổi thế này?"
Tựa hồ nghe ra một tia không vui trong giọng hắn, Vương Vũ vội vàng nói: "Trịnh huynh, từ khi ngài rời đi, chúng liền ở lại nơi này. Nhưng ba tháng trước, phong chủ đại nhân lại đích thân dẫn người tới phá thổ động công, tập hợp lực lượng toàn phong, trong vòng một tháng mở rộng quy mô phủ đệ lớn gấp mười lần."
Hắn lộ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: "Hai người chúng ta cũng có khuyên can nhưng phong chủ đại nhân nói, ngài đã tấn thăng thành linh giả, hơn nữa còn là đệ nhất linh giả của bản phong mấy vạn năm qua, cho nên vô luận thế nào, chỗ ở cũng không thể quá khó coi được."
Trịnh Hạo Thiên hơi lặng đi, chậm rãi lắc lắc đầu.
Nếu như người khác làm như vậy, hắn đương nhiên có thể dùng thân phận linh giả trách mắng một trận. Thậm chí còn hạ lệnh, bắt khôi phục lại nguyên trạng nơi đây. Nhưng nếu Truyện Cảnh Thụy đã đích thân động thủ thì vô luận là hắn có vừa lòng hay không, cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn thôi.
Ở trong Đại Linh giới, mặc dù kẻ mạnh làm vua, có rất nhiều người vừa tấn chức linh giả xong, lập tức chẳng thèm ngó ngàng tới những sư trưởng cấp bậc tu luyện giả lúc trước, thái độ quay ngoắt một 180 độ.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không phải là hạng người như vậy.
Hoắc Khánh Cương tiến lên một bước, nói: "Sư thúc, phủ đệ của hai vị Dư sư thúc và Lâm sư thúc cũng được mở rộng gấp mười lần, so với nơi này chẳng nhỏ hơn chút nào."
Trịnh Hạo Thiên bật cười, hắn ẩn ước đã hơi hiểu được tâm tư của mọi người rồi.
Nếu như trong hạ phong hay trung phong xuất hiện cường giả linh thể, thì tuyệt đối không thể khiến mọi người trong phong hưng phấn như thế này.
Nhưng mà, Bạch Thảo phong trong mấy vạn năm qua, chưa bao giờ xuất hiện nổi một cường giả như vậy, cho nên một khi có người tấn chức, đương nhiên sẽ khiến cho cả phong phải kích động.
"Trịnh sư thúc đã trở lại...."
Bỗng nhiên, một tiếng kinh hô từ trong một căn phòng xá vang lên.
Lập tức, xa xa truyền tới vô số tiếng kinh hô, mấy chục đạo thân ảnh từ các nơi trên Bạch Thảo phong vội vàng hướng về phía này mà bay tới.
Trịnh Hạo Thiên nhìn cảnh tượng cả phong sôi trào, trong con người tinh quang chớp động.
Bạch Thảo phong, ta nhất định sẽ khiến ngươi trở thành trung phong cường đại nhất Vạn Kiếm tông.
※※※※
Cánh cửa chậm rãi đóng lại, tâm tình Trịnh Hạo Thiên cũng dần dần thu liễm trở lại.
Sau khi biết tin hắn trở về, toàn bộ các đại nhân vật trên phong không ngờ đều chạy tới, dùng phương thức nhiệt liệt nhất để hoan nghên hắn trở về.
Truyện Cảnh Thụy còn nói phải thiết yến đãi khách, để Bạch Thảo phong náo loạn ba ngày.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khuyên lão nhân, đồng thời nói muốn tiếp tục bế quan.
Đối với yêu cầu cổ quái này của Trịnh Hạo Thiên, Truyện Cảnh Thụy chỉ hơi chần chừ một lúc rồi lập tức đồng ý.
Tuy hiện giờ Trịnh Hạo Thiên đã tấn thăng làm linh giả. Nhưng giữa những linh giả cũng có cạnh tranh rất kịch liệt. Nếu Trịnh Hạo Thiên có thành tựu cao hơn, hắn đương nhiên cầu còn không được.
Sau khi từ biệt phụ thân và các vị trưởng bối, Trịnh Hạo Thiên đơn độc tiến vào trong phòng.
Hắn lấy ra bảo điển gia truyền, chậm rãi đưa lực lượng quan minh vào trong.
Trước khi rời khỏi Vạn Bảo Hiên, Vân Thải Điệp đã gợi ý hắn rất rõ ràng. Phù triện linh giả, nếu như có thể luyện chế thứ này, thì nhất định sẽ trợ giúp hắn rất nhiều trong đại hội giao dịch linh giả một tháng sau.
Đồng dạng, ngay cả bản thân Trịnh Hạo Thiên cũng thập phần chờ mong. Sau khi hắn tấn chức linh giả, bảo điển gia truyền sẽ mang tới cho hắn điều kinh hỉ gì.
Theo lực lượng quang minh dũng mãnh tiến vào, từng điểm từng điểm tinh quang từ trong bảo điểm gia truyền tràn ra, đồng thời tụ hội lại, tỏa sáng rực rỡ trong không gian tối tăm.
Chỉ một lát sau, trên không trung đã xuất hiện hai tấm phù triện thật lớn.
Đại quang minh Thánh Linh phù triện.
Đại quang minh Thâu Thiên phù triện.
Lần này, không ngờ bảo điển gia truyền lại chiếu ra hai loại phù triện.
Trịnh Hạo Thiên mở to hai mắt, vội vàng nghi nhớ thật kỹ miêu tả và phương pháp luyện chế hai loại phù triện này vào trong đầu.
Đại quang minh Thánh Linh phù chính là một siêu cấp phù triện được hình thành từ lực lượng quang minh. Trong chiến đấu, nếu sử dụng loại phù triện này, thì không chỉ bổ sung chân khí linh lực trong nháy mắt, mà còn khiến cho thương tổn bản thân khôi phục hoàn toàn, khiến sức chiến đấu và tố chất bản thân tăng lên hơn ba thành.
Có thể, hiệu quả của tấm phù này, so với tất cả những loại phù triện mà Trịnh Hạo Thiên luyện chế được trước khi trở thành linh giả cộng lại còn tốt hơn.
Không chỉ như vậy, loại phù triện này còn có hiệu quả xua tan tất cả những lực lượng tiêu cực, vô luận là hoa mắt, hôn mê, thậm chí là lực lượng hắc ám quấy nhiễu, cũng có thể sử dụng loại phù triện này để thanh trừ, khiến cho người ta khôi phục thần trí trong nháy mắt.
Đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là, loại phù triện này luyện chế ra chính là để linh giả sử dụng.
Tu luyện giả sau khi trở thành linh giả, bởi vì thực lực bản thân tăng lên trên diện rộng, sự ỷ lại vào phù triện cũng giảm bớt rất nhiều.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là bọn họ không cần phù triện. Mà là vì phù triện có thể phối hợp với thực lực linh giả đã ít lại càng ít. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nhưng, loại phù triện này tuyệt đối là bảo vật phòng thân mà tất cả các cường giả linh thể đều mơ ước.
Ánh mắt dời đi, đôi mắt trong suốt như nước kia lại chăm chú nhìn về phía Đại quang minh Thâu Thiên phù triên.
Loại phù triện này không ngờ không phải phù triện dành cho linh giả phù triện, mà được luyện chế vì tu luyện giả.
Bất quá, sau khi Trịnh Hạo Thiên đọc được thông tin giới thiệu về nó, trái tim hắn không khỏi nhảy lên kịch liệt.
Nếu nói về giá trị thực dụng, công dụng của loại phù triện này còn không thể so sánh được với Đại quang minh Thánh Linh phù triện. Nhưng đối với một tu luyện giả bình thường mà nói, bọn họ lại tình nguyện trả bất cứ giá nào để có được một tấm phù triện này.
Thâu Thiên.
Hai chữ này đã giải thích tất cả huyền bí lớn nhất của loại phù triện này rồi.
Tu luyện giả muốn trở thành nhân vật cao cấp nhất, thậm chí là tiến thân thành cường giả linh thể, nhất định phải nổ lực gian khổ không ngừng, và phải có một thiên phú hơn người.
Một tu luyện giả có thiên phú cực tốt, nếu vứt bỏ tất cả để khổ tu, cộng thêm vận khí không tệ, cho dù không thể thành tựu linh thể thì ít nhất cũng có thể tu luyện tới cảnh giới cửu, thập giai.
Cường giả như vậy đã là lực lượng trung kiên của toàn bộ Phiêu Miễu đại lục rồi. Vô luận có tới đâu cũng được tôn kính, tiếp đón.
Nhưng nếu một người không có thiên phú, thì cho dù hắn có cố gắng tu luyện thế nào, thành tựu cuối cùng chắc chắn sẽ rất hữu hạn.
Mà Đại quang minh Thâu Thiên phù triện này chính là một thứ có thể đề cao tư chất và thiên phú của tu luyện giả bình thường.
Một khi tu luyện giả sử dụng loại phù triện này, chẳng khác nào đã có được một sinh mạng mới, từ nay về sau có thể tiến vào một lữ trình sinh mệnh khác xưa.
Từ góc độ này mà xem, thì loại phù triện này có thể nói là nghịch thiên, giá trị cực lớn, thậm chí còn vượt qua cả Đại quang minh Thánh Linh phù triện.
Đương nhiên, loại phù triện này chỉ có tác dụng với tu luyện giả bình thường, mà không có hiệu quả gì đối với linh giả.
Bất quá, cho dù như thế, giá trị của loại phù triện này cũng khó có thể đo lường được.
Linh giả rất cường đại. Hình thức sinh mệnh của bọn họ trong một khắc sau khi tấn chức linh giả đã xảy ra biến hóa cực lớn. Nó không chỉ thể hiện ở sự cường hãn của bọn họ, mà còn thể hiện ở thọ nguyên nữa.
Sinh mệnh của một cường giả linh thể rất dài, ít nhất cũng nhiều hơn mấy trăm năm so với tu luyện giả bình thường.
Cho nên, cường giả linh thể cường đại thập phần con trọng sự phát triển của hậu đại. Bọn ho đều hi vọng, gia tộc của mình có thể xuất hiện một vài thiên tài kiệt xuất, giúp gia tộc trường thịnh bất suy.
Nếu để cho đám linh giả biết, trên thế giớii này còn có phù triện thần kỳ như thế, bọn họ nhất định sẽ nguyện ý trả một cái giá cực lớn đoạt lấy, cho vãn bối mình yêu thích nhất sử dụng.
Thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên đã hơi hiểu ra.
Vân Thải Điệp hi vọng hắn có thể nắm giữ một vài loại phù triện cảnh giới linh thể, đòng thời ám chỉ, chỉ có phù triện như vậy mới có hi vọng đổi được Mặc tinh thạch đỉnh cấp.
Trịnh Hạo Thiên lúc trước vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng lúc này, hắn đã tin hoàn toàn rồi.
Nhưng điều duy nhất khiến hắn cảm thấy lo lắng chính là, có trời mới biết trên Phiêu Miễu đại lục có bao nhiêu ngọc phù sư quang minh hệ. Nếu như ngọc phù sư quang minh hệ cấp bậc linh giả khác cũng có thể luyện chế ra phù triện thế này, thì giá trị của loại phù triện này sẽ giảm đi rất nhiều.
Lắc lắc đầu, Trịnh Hạo Thiên quẳng cái ý nghĩ này ra khiỏ đầu.
Hắn chậm rãi thu lực lượng quang minh từ trong bảo điển gia truyền trở về.
Ngay sau đó những đồ án và ký tự quang minh phiêu đãng trong hư không đã dần dần biến mất, phảng phất như chưa bao giờ từng xuất hiện.
Tiếp đó, linh lực hắc ám cuồn cuộn đổ vào bảo điển gia truyền.
Chỉ trong chốc lát, hai đồ án và thông tin của hai loại phù triện hắc ám đã chậm rãi hiện ra.
Trịnh Hạo Thiên chăm chú quan sát, trong miệng khẽ lẩm bẩm: "Đại hắc ám Hối Linh phù triện, Đại hắc ám Phân Thân phù triện....."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.