Một đạo lưu đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời, để lại một dải quang mang rực rỡ. Thân hình Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đáp xuống.
Tuy hiện giờ hắn đã có thể xé rách không gian, di chuyển nhanh chóng vô cùng. Nhưng trong Vạn Kiếm tông, rất ít linh giả nào lại làm như thế.
Đứng giữa không trung, ánh mắt hắn vừa chuyển, không khỏi nao nao.
Nơi này là giữa lưng chừng núi Bạch Thảo phong, cũng là nơi hắn đang ở và tu luyện.
Sau bao nhiêu năm gia nhập Bạch Thảo phong, đối với khung cảnh nơi này, hắn có thể nói là vô cùng quen thuộc. Nhưng vào giờ phút này nhìn lại, tất cả mọi thứ ở đó đều xa lạ với hắn.
Căn phòng nhỏ u tĩnh tuy vẫn còn tồn tại như trước, nhưng ở xung quanh lại có thêm hơn mười tòa nhà, hơn nữa một một căn đều cao lớn, xa hoa.
Thần niệm thoáng đảo qua, hắn lập tức cảm ứng được hai cỗ khí tức vô cùng quen thuộc.
"Hoắc Khánh Cương, Vương Vũ."
Hai người đang cố gắng tu luyện trong một căn phòng, trong lòng cả kinh, tiếp đó lại vui mừng quá đỗi. Bọn họ lập tức nhảy dựng lên, cả người lao vụt ra khỏi phòng.
"Trịnh sư... thúc, ngài đã trở lại." Hoắc Khánh Cương vui mừng thốt lên.
Trên mặt Vương Vũ cũng có chút kích động, hắn khom người một cái thật sâu, nói: "Trịnh huynh, hoan nghênh trở về."
Từ khi được Trịnh Hạo Thiên thừa nhận và trợ giúp, tốc độ tu luyện của bọn họ cũng nhanh hơn rất nhiều, hiện giờ đều đã tới cảnh giới thất giai, trở thành một trong những tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234231/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.