Chương trước
Chương sau
"Đánh....."
Gần như cùng một lúc, tất cả bốn người Trịnh Hạo Thiên đều xuất thủ.
Giao chiến với con đại ma vương này, bọn họ đã bất chấp cái gì mà hành động anh hùng, đơn đả động độc đấu rồi.
Đây chính là một đại ma vương đó. Đây chính là tồn tại so với cường giả linh thể bình thường còn khủng bố hơn. Nếu không phải hắn đang bị thứ gì đó trói buộc, hơn nữa lại có ma vương biến dị bất ngờ tập kích đánh cho trọng thương, thì với chút thực lực hiện có của hắn cũng đủ để đánh chết toàn bộ mấy tên tu luyện giả thập giai bọn họ ngay lập tức.
Vì cái mạng nhỏ của mình, mấy người Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không thể để hắn bình yên thoát ra ngoài.
Dư Uy Hoa hít một hơi thật sâu, trên người hắn kim quang chớp động, chân khí toàn thân cùng Phiên Giang Đảo Hải côn trong tay gần như đã cùng ngưng thành một thể, mà càng thêm chói mắt chính là, bên trong cây côn của hắn không ngờ lại dần dần hiện ra một huyễn ảnh kim cương nho nhỏ.
Đây chính là khí phách chi linh của Phiên Giang Đảo Hải côn, trải qua vô số trận chiến mới tự nhiên sinh ra.
Từ khi cây côn này rơi vào tay Dư Uy Hoa, hắn đương nhiên lại càng như hổ thêm cánh, nhưng cây côn này cũng được lợi rất lớn. Được khí huyết cường giả tư chất siêu phẩm bồi dưỡng nhiều năm, không ngờ đã ẩn ước có dấu hiệu tấn thăng thành ngụy pháp khí rồi.
Chuyện kỳ dị như vậy, ở trong Đại Linh giới, tuy không đến mức trước nay chưa từng có, nhưng cũng có thể đếm trên đầu ngón ay.
Hơn nữa, uy lực của loại ngụy pháp khí tự thân tiến hóa này tuyệt đối là cường đại nhất trong tất cả các thần binh cùng bậc.
Lúc này, Dư Uy Hoa quát lớn một tiếng, một gậy hung hăng giáng xuống, chỉ lưu lại trong hư không một đạo kim sắc quang trụ chớp động chói mắt.
"Oanh...."
Ngô câu của đại ma vương bị một côn này oanh kích, không ngờ lại thoáng khựng lại một chút.
Chênh lệch giai vị giữa song phương bọn hắn lớn là cực lớn, nhưng một kích toàn lực này của Dư Uy Hoa không ngờ lại có thể ảnh hưởng tới động tác của đại ma vương.
Tuy con đại ma vương này đã suy yếu tới cực điểm, nhưng nếu chuyện này mà đồn ra ngoài, cũng đủ khiến Dư Uy Hoa dương danh thiên hạ rồi.
Loan đao trong tay ma vương biến dị thoáng lóe lên, lại nhân cơ hội này hung hăng chém xuống. Cái đầu lâu kiệt lực tránh né, nhưng hơn phân nửa thân hình nó hiện giờ đã bị giữ chặt trong sương mù dày đặc của ma huyệt phía dưới, không thể nhúc nhích mảy may, cho nên trên đầu lại nhận thêm một vết đao.
"Oanh...."
Trên bầu trời lại có quang mang lóe lên, kim quang thần mục của Lâm Đình tựa như thực chất, hung hăng oánh kích lên ngô câu của đại ma vương, lại một lần nữa khiến nó phải khựng lại.
Tất cả mọi người đều biết, loan đao trong tay ma vương biến dị có kỳ hiệu khắc chế đại ma vương, mà lực lượng của bọn họ cho dù có đánh trúng người đại ma vương, cũng khó mà gây thương tổn gì lớn cho hắn, cho nên bọn họ mới thay đổi chiến thuật, phối hợp với thanh loan đao khủng bố kia công kích.
Cừu Hinh Dư khống chế trăm ức kiếm hải, dưới sự chỉ dẫn của Trang Mạt Mạt, đem Cực Âm Nội Mị thuật mà mình tu luyện, tận hết khả năng dung nhập vào trong mỗi một đạo kiếm quang, khiến cho cả kiếm trận đột nhiên giống như sống lại. Tất cả kiếm quang đâm xuống phía dưới, đánh vờn và quấy nhiễu quanh người đại ma vương. Quang mang thất thải rực rỡ kia không ngờ còn ẩn ước áp chế được hắc khí của đại ma vương, đồng thời che dấu Dư Uy Hoa và Lâm Đình, khiến cho đại ma vương muốn tránh cũng không thể tránh được.
Trịnh Hạo Thiên đương nhiên sẽ không tụ thủ bàng quang. Nhưng hắn lại biết, thủ đoạn có thể đối phó đại ma vương tuyệt đối không nhiều, mà thích hợp nhất hiện giờ, cũng chỉ có hai loại
Hắn nhìn quang minh cự kiếm trên đỉnh đầu, hít một hơi thật sâu, lấy ra hai tấm phù triện vỗ lên người.
Lập tức, trên người hắn bùng lên lực lượng quang minh mãnh liệt. Thánh Quang Hoàn phù triện và Đại Thủ Hộ phù triện kích phát, khiến cho thân thể hắn nhanh chóng bành trướng.
"Phượng hoàng chi huyết, động cho ta...."
Sau khi trải qua hai lần kích phát, tàn phách phượng hoàng trong đan điền tựa hồ đã tiếp nhận vận mệnh, cũng có thể là do nó đã thừa nhận thực lực Trịnh Hạo Thiên, cho nên lúc này mới phối phợp, phóng thích ra phượng hoàng hỏa khí nồng đậm.
Từng tia từng tia lực lượng cường đại dâng trào, dũng mãnh tiến vào trong quang minh cự kiếm trên đỉnh đầu.
Thanh cự kiếm này mặc dù do quang minh chi kiếm ngưng tụ mà thành, nhưng cũng chỉ là bảy ngàn kiếm hợp nhất mà thôi.
Kiếm quang như vậy, đối phó với cường giả thập giai, thậm chí là hắc ám ma vương bình thường cũng có lực sát thương cực lớn. Nhưng nếu đem đối phó với con đại ma vương khủng bố này, thì đúng là không đủ lực nữa rồi.
Đối phó với ma tộc cấp bậc này, biện pháp tốt nhất chính là vạn kiếm hợp nhất.
Vô luận là quang minh cự kiếm tịnh hóa, hay là hắc ám chi kiếm thôn phệ, đều là ác mộng của bọn chúng.
Kiếm quang quanh người bắt đầu chớp động, từng đạo từng đạo tiến vào bên trong cự kiếm.
Thanh cự kiếm trên không trung kia càng lúc càng lớn, lực lượng quang minh phóng thích ra cũng càng ngày càng mạnh. Ma khí gần đó bị cỗ lực lượng này ảnh hưởng mà bắt đầu tản mát ra xung quanh. Phàm là những nơi được qung mang chiếu rọi đều không còn một chút cảm giác âm trầm hắc ám nào. Thanh cự kiếm này gần như đã biến thành một mặt trời chân chính, xua tan tất cả bóng tối nơi này.
Đại ma vương cảm nhận được quang mang chói chang giống như ánh mặt trời, cái đầu lâu đã chồng chất những vết thương kia không ngừng run rẩy, phát ra những thanh âm lo lắng, tựa hồ đang hô hoán cái gì đó.
Nhưng hắn có hô hoán từ đầu tới cuối, cũng không có gì đáp lại.
"Đi...." Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Trịnh Hạo Thiên đột nhiên quát lớn một tiếng, thanh quang minh cự kiếm chớp động hỏa diễm nồng đậm từ trên trời hàng lâm, phảng phất như vẫn thạch thiên ngoại ầm ầm nện xuống.
Cừu Hinh Dư đưa tay điểm một chỉ, trăm ức kiếm quang đang vây quanh đại ma vương lập tức lao đi như bay, tránh thoát ra bên ngoài.
Mà con ma vương biến dị kia lại càng bỏ chạy như điên, tốc độ đã nhanh lại càng nhanh, chẳng hề thua kém biến thân đại bàng của Lâm Đình bao nhiêu.
Lúc đầu khi bị Mộng Yểm thu phục, nó vẫn một mực đần độn, không có nửa điểm linh trí, nhưng lúc này, sau khi tấn thăng trở thành ma vương, nó lại trở nên giảo hoạt vô cùng, nào còn chút bộ dáng ngây dại của trước kia nữa.
Đây chính là đặc tính của Thiên ma, hơn nữa còn là một con Thiên ma biến dị, biến hóa như vậy cũng chẳng có gì là lạ.
Đại ma vương ngẩng đầu, ngọn u hỏa đang nhảy nhót trong hốc mắt tựa hồ thoáng dừng lại.
Trong một khắc đi, mọi người không ngờ đều có một cảm giác, bên trong ngọn u hỏa kia, bọn họ phảng phất như nhìn thấy một tia thần sắc phức tạp, vừa như tuyệt vọng, lại giống như được giải thoát.
"Đi...."
Quang minh cự kiếm - vạn kiếm hợp nhất hung hăng chém xuống cánh tay đại ma vương.
Quang minh cự kiếm lập tức phải chịu một cỗ lực lượng phản chấn khổng lồ, một lần nữa bị chấn bay lên không trung, hơn nữa khi kiếm quang lưu động cũng chậm chạm hơn, trên thân kiếm lại ẩn hiện vết nứt, tựa hồ có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Bất quá, đại ma vương cũng không khá hơn. Hai cánh tay đã hóa thành ngô câu đang phừng phừng bốc cháy.
Trên thân quang minh cự kiếm trừ lực lượng quang minh cường liệt mà tinh túy nhất ra, không ngờ còn ẩn chứa một tia lực lượng hỏa hệ. Hơn nữa có cũng không phải là liệt hỏa bình thường, mà là niết bàn chi hỏa của phượng hoàng trong truyền thuyết, có thể thiêu đốt vạn vật.
Đại ma vương gầm rống điên cuồng, hai cánh tay hắn hung hăng chém vào nhau, đoạn nửa trước ngô câu lập tức bắn ra, ầm ầm nổ tung giữa không trung.
Mà khi ngô câu khôi phục trở lại, thì hai cánh tay của hắn đã ngắn đi mất một đoạn.
Bất quá, đại ma vương vẫn đúng là địa ma vương. Hắn dùng hai cánh tay của mình để trả giá, không ngờ có thể mạnh mẽ chặn lại, rồi đánh bay vạn kiếm hợp nhất.
Lúc trước, ở trong Vạn Kiếm tông, cho dù là chưởng giáo chân nhân đích thân xuất thủ cứu Hàn Lũy Nguyên, cũng không dám trực tiếp đối kháng với vạn kiếm hợp nhất của Trịnh Hạo Thiên, mà chỉ thi triển thuật xé rách không gian, cứu Hàn Lũy Nguyên đi mà thôi.
Nhưng lúc này, con đại ma vương này lại có thể ngạnh kháng vạn kiếm hợp nhất...
"Ba...."
Cánh tay ma vương nổ tung giữa không trung, dấy lên những dao động năng lực mãnh liệt, mà cự kiếm trên bầu trời sau khi rung lên mấy cái, không ngờ bị cỗ lực lượng này ảnh hưởng mà cũng nổ tung.
Quang minh, hắc ám.
Vụ nổ của hai loại lực lượng này sinh ra một cỗ lực lượng hủy diệt không gì sánh nổi, từng tiếng từng tiếng nổ giống như tiếng lôi đình, không ngừng bạo phát bên trong khu vực này.
Tiếp đó, lực lượng vô tận co rụt lại vào bên trong, sau đó lại ầm ầm nổ tung.
"Không xong."
Trịnh Hạo Thiên lập tức phóng thích ra trăm ức kiếm quang, mà Cừu Hinh Dư lại cùng hắn tâm ý tương thông. Kiếm quang của hai người nhanh chóng hội hợp, hợp thành một đại trận kiếm hải phòng ngự khổng lồ, thủ hộ chặt chẽ bốn người bọn họ.
Nhưng vụ nổ của lực lượng quang minh và hắc ám kia lại không phải nhỏ, từng đợt từng đợt những tiếng gầm rú vang lên, rồi sóng xung kích cường đại lại đạo sau xô đạo trước trùng kích tới. Mỗi một lần trùng kích đều khiến trăm ức kiếm hải của bọn họ bị đả kích mang tính hủy diệt. Sau khi tất cả khôi phục lại bình thường, số lượng kiếm quang của bọ họ không ngờ biến mất một nửa.
Bốn người sợ hãi liếc mắt nhìn nhau. Lực lượng quang minh và hắc ám - một khi để hai loại lực lượng hoàn toàn trái ngược này cùng bạo, không ngờ lại tạo thành uy lực khổng lồ đến thế. Chỉ là dư ba của vụ nổ cũng đủ khiến bọn hắn ăn đủ. Chứ nếu như nơi bọn hắn đứng là trong trong tâm vụ nổ thì...
Thân thể bọn họ thoáng run lên, không dám nghĩ tiếp nữa.
"Hắc hắc hắc hắc... thì ra là thế."
Bỗng nhiên, chiếc đầu lâu trong ma huyệt chợt phát ra một tiếng cười bén nhọn, khiến người ta phải sợ hãi.
Bốn người Trịnh Hạo Thiên giật nảy cả mình. Từ khi con đại ma vương này xuất hiện, đây là lần đầu tiên nó mở miệng nói chuyện, chỉ là trong tiếng cười của nó, vì sao lại tràn ngập vẻ không cam lòng và thất vọng như vậy chứ.
"Thì ra ngươi chỉ muốn lợi dụng ta. Được, ta sẽ thành toàn hco ngươi...".
Đầu lâu hét lên một tiếng, toàn bộ nửa thân hình đã chui ra khỏi ma huyệt đột nhiên nổ tung.
Lúc này đây, nửa trên thân thể của hắn đã hoàn toàn nổ tung, trong nháy mắt đã biến thành một đám hăc vụ tràn về bốn phương tám hướng.
Tự bạo...
Đây chính là một đại ma vương cao cấp nhất tự bạo. Mặc dù đại ma vương này đã suy yếu tới cực điểm, lại chỉ có một nửa thân thể chui ra khỏi ma huyệt.
Nhưng cho dù như thế, vụ tự bạo của hắn há lại có thể khinh thường.
Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư lập tức điều động kiếm quang còn lại, kiệt lực bày ra thủ hộ đại trận.
Chỉ là lúc này đây, ngay cả bọn họ cũng không hề nắm chắc.
Nhưng đúng lúc những cỗ hắc vụ này tràn qua, bọn họ lại bất ngờ phát hiện, những đạo hắc vụ này lại không có nửa điểm lực lượng, căn bản không thể tạo thành bất cứ chút ảnh hưởng nào tới bọn họ.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên nghe thấy trên không trng vang lên một tiếng sấm nổ.
Tiếp đó, thiên địa biến đổi, linh lực cuồn cuộn, tiếng sấm nổ vang, liên miên bất tuyệt....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.