Hung hăng trừng mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái, sau đó Tạp Phỉ Đặc mới tức giận hừ một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Mấy trăm viên thì tuyệt không thể. Ta nhiều nhất cũng chỉ có thể cho ngươi mười viên."
Trịnh Hạo Thiên cười ha ha, nói: "Cũng được... Mười viên dù sao cũng tốt hơn không có viên nào."
Trên mặt hắn mặc dù cười hoa, nhưng trong lòng càng lúc càng cảnh giác.
Tên hỏa linh này không ngờ lại nhân nhượng nhiều như vậy, tất nhiên một phần là vì hắn muốn đoạt được phượng tủy, nhưng chắc chắn trong lòng hắn cũng có ý đồ khác.
Trước khi đoạt được phượng tủy, Trịnh Hạo Thiên còn có thể hợp tác với hắn, nhưng nếu phượng tủy thật sự rơi vào tay bọn hắn, Trịnh Hạo Thiên có thể cam đoan, kẻ này nhất định sẽ trở mặt vô tình.
Tạp Phỉ Đặc vung tay lên, đám Bạo Liệt thạch đang tụ tập trong lòng bàn tay hắn lập tức di chuyển về mọi nơi trên cơ thể hắn.
Hắn đưa tay, lần lượt lấy ra mười viên, chậm rãi thiêu đốt trong tay một lúc, sau đó mới vứt qua.
Trịnh Hạo Thiên vươn tay điểm một chỉ, mấy điểm tinh quang lập tức bắn ra, hóa thành hơn mười đạo kiếm quang, cuốn lấy mười viên Bạo Liệt thạch này về tay.
Thần niệm hắn hơi đảo qua, lập tức cảm ứng được, bên trong mấy viên đá này không có bất cứ dấu vết gì của đối phương. Rất hiển nhiên, tên hỏa linh này đã không động tay động chân lên mười viên Bạo Liệt thạch này. Từ nay về sau, mười viên đá này sẽ là vật vô chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234144/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.