Trên tường thành và trong nội thành Biền Tây, tất cả mọi người đều trố mắt, trong lòng tràn đầy kinh ngạc và khó hiểu.
Trình Phụng Khải kinh ngạc nói: "Tằng huynh, ngươi cầu viện tổng quán rồi ư?"
Tằng Cẩm Kha gật đầu, nói: "Nếu Biền Tây thành bị đàn thú vây công, ta đương nhiên phải cầu viện tổng quán, nhưng mà..." Vừa nói tới đây thì hắn đột nhiên ngừng lại.
Bất quá, Cừu Đường Cổ và Trình Phụng Khải đều hiểu rõ trong lòng.
Phân quán cầu viện tổng quán là chuyện kinh thiên địa nghĩa, nhưng muốn được tổng quán trợ giúp, thì không phải dễ dàng như vậy.
Hiện giờ trong Hàn Lâm tiểu Linh giới khắp nơi đều xảy ra đại biến, trong tổng quán mặc dù cao thủ như mây, nhưng nhiệm vụ cứu viện các nơi lại không phải ít.
Theo suy nghĩ của bọn họ, trong vòng một tháng có thể nghênh đón viện quân, cũng đã phải đốt hương tạ trời phật rồi.
Chỉ là hiện giờ, đàn thú với chỉ tấn công một ngày, mà Truyền Tống trận đã tự động mở ra. Điều này khiến bọn họ cảm thấy không thể nào tin nổi.
Từ Truyền Tống trận tới đây vào thời điểm này, khẳng định chỉ có viện quân từ tổng quán. Chỉ là đám người của tổng quán kia từ khi nào đã trở nên mau lẹ, quyết đoán như thế?
Quang trụ xông thẳng lên trời, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ ràng, càng không thể qua được mắt đám hung thú.
Lập tức, từ trong trận doanh yêu thú vang lên một tiếng rống sặc mùi khiêu khích. Mà con yêu hùng dẫn đầu đoàn yêu thú tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234111/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.