"Mặc sư đệ, ngươi xác định Trịnh Hạo Thiên đang ở trong ngọn núi này sao?" Trần Tà ngẩng đầu nhìn ngọn núi trước mắt, hỏi Mặc Không Văn đứng bên cạnh.
VI tránh tai mắt của người khác, hắn và Mặc Không Văn chia nhau, lần lượt rời khỏi Phiêu Miễu Vân Hải.
Đây cũng không phải là lần đâu tiên hai người bọn hắn tham gia hoạt động săn thú. cho nên cùng biết một ít tình huống bên ngoài, hơn nữa bọn hắn lại có thủ đoạn đặc biệt, cho nên chỉ một ngày sau đã thuận lợi tụ hợp lại một chỗ.
Chỉ là chuyên tiếp theo lại không thuận buồm xuôi gió nữa.
Dựa theo Mặc Không Văn nói. hắn đã đừng dùng bí pháp Ma Huyền thuật của Ngũ sát điện, lưu lại trên người Trịnh Hạo Thiên một thứ ấn ký nào đó.
Loại ấn kỷ này có uy lực rất mạnh, hơn nữa cũng chỉ có minh hắn cảm ứng được, có thể cảm nhận mơ hồ vị trí vị trí của Trịnh Hạo Thiên trong một phạm vi nhất định. Nếu như khoảng cách song phương rút ngấn đến một mức nhất định, thậm chí còn có thể xác định vị trí cụ thể của đối phương.
Nhưng từ khi tới đây, cảm ứng của ấn kỳ trên người Trịnh Hạo Thiên lại trở nên như có như không, cực kỳ bất ổn.
Điều này chứng tò trên người Trịnh Hạo Thiên mang theo dị bảo. hơn nữa loại dị bảo này còn có tác đụng ngăn cản thần niệm.
Trần Tà nghe xong trong lòng đại động. Loại bảo vật đặc biệt này có lẽ không nổi bật khi công kích và phòng ngự. Nhưng ở phương điện đào tẩu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1234003/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.