"WTF…CLGT…" ( Hài không đỡ nổi )
Cao Cầu líu lưỡi nhìn Dư Uy Hoa được người đá đưa ra con đường thí luyện, vẻ mặt méo xệch.
Tên tiểu tử này, cũng quá vô tư đi.
Giống như người không có bất kỳ tâm cơ, thật không biết sao hắn có thể sống sót ở nơi hoàn cảnh khắc nghiệt như Đại Linh giới.
Có lẽ, đây chính là người ngốc có phúc của người ngốc trong truyền thuyết.
Tất cả mọi người trên mặt đất đều chậm rãi lộ ra một tia cười nhàn nhạt, chỉ cần nhìn bộ dáng của Dư Uy Hoa, cũng biết hắn hoàn toàn yên tâm không chút đề phòng đối với địa phương này.
"Cao huynh, tính cách tên tiểu tử này hào sảng thẳng thắn, không biết Vạn Kiếm Tông các ngươi có thể bỏ đi những thứ yêu thích hay không." Một người nhẹ giọng nói.
Cao Cầu lập tức lắc đầu liên tục, nói: "Không được, không được, mấy người bọn hắn đều là nhân tài Vạn Kiếm Tông, tuyệt đối không thể để giao dịch."
"Hắc hắc…" Người nọ chậm rãi cười mấy tiếng, cũng không nói gì nữa.
Bất quá ánh mắt mọi người nhìn Cao Cầu đều có vài phần hâm mộ.
Loại tính cách này của Dư Uy Hoa nhìn như khi đối nhân xử thế sẽ thua thiệt rất nhiều, nhưng mà trong lúc tu luyện cũng sẽ chiếm tiện nghi lớn. Hơn nữa, tính cách như vậy rất dễ dàng kết giao, ngược lại có thể chiếm được hữu nghị của người khác, cũng chưa chắc đã bị thua thiệt.
"Chỉ còn lại hai người thôi, để xem bọn hắn có thể thông qua con đường thí luyện hay không." Ánh mắt mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233986/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.