"Ngươi làm sao có thể phát hiện ra ta?" Một giọng nói kỳ dị từ trong vầng quang mang màu
đen chậm rãi vang lên. Tuy giọng nói này không hòa lẫn bất cứ giọng nói nào mà Trịnh Hạo Thiên quen thuộc, nhưng vẫn ẩn chứa một lực lượng kỳ dị nào đó.
Trịnh Hạo Thiên khẽ cười, nói:" Ngươi đoán xem!"
Vừa dứt lời. hắn lập tức xoay người, bay vụt ra bên ngoài, không ngờ không để đối phương kéo dài thời gian một giây một khắc nào.
"Ngươi chạy không thoát đâu!" Thanh âm kiên định mà hữu lực của Mộng Yểm vang lên.
Tiếp đó, đám thiên ma vốn đang bỏ chạy toán loạn về bốn phương tám hướng đột nhiên gia tăng tốc độ, nhanh chóng tụ tập lại với nhau tạo thành một cái miệng khổng lồ bao phủ lấy Trịnh Hạo Thiên rồi ngậm lại, tựa như muốn nuốt chửng hắn vậy.
Với tốc độ mà Độn Thiên châu thể hiện ra lúc trước, căn bản là không thể chạy ra kịp trước khi cái miệng khổng lồ kia khép lại.
Những đúng vào giờ khắc này. trên người Trịnh Hạo Thiên đột nhiên bùng lên vô tận quang mang, một cổ lực lượng sung màn cuồng cuồn đổ vào Độn Thiên châu, và cùng cùng lúc đó. dưới nách Trịnh Hạo Thiên cùng đột nhiên mọc một đôi cánh, tốc độ trong nháy mất đã đột tăng lên gấp mấy lần.
Phảng phất như có một dải cầu vồng đột nhiên xuất hiện ra giữa không trung. Trịnh Hạo Thiên đã dễ dàng thoát khỏi vòng vây của đám thiên ma.
Đây mới tốc độ cực hạn chân chính của Độn Thiên châu, so với biểu hiện bề ngoài lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233963/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.