"Ông ông ông...."
Trên Hải Vương thuẫn linh lực cuồn cuộn xoay chuyển, từng tầng từng tầng quang mang nhàn nhạt đã cực kỳ ngưng trọng, gần như đã ngưng thành thực chất. mà khí linh quy ngư bên trong lại càng rục rịch, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra hỗ trợ phòng ngự.
Khi Trịnh Hạo Thiên phát hiện minh đứng trên cái bình thai rộng lớn này, trong lòng hắn kinh hãi vạn phần.
Hắn có thể xác định, bản thân hắn từ trước đến giờ chưa từng đến nơi đây, nơi này đối với hắn mà nói. tuyệt đối là một địa điểm xa lạ.
Lúc trước minh cùng Dư Uy Hoa. cừu Hinh Dư bước vào cánh cửa không gian một lúc, theo lý mà nói. lè ra nên xuất hiện ở cùng một nơi mới đúng. Nhưng hiện giờ hắn lại đứng lè loi một mình ở nơi đây, cho nên hắn mới theo bản năng, phóng thích Hải Vương thuần và Độn Thiên châu ra.
Vô luận đối phương làm như vậy có phải là ác ý hay không, trước khi xác định được đáp án chính xác, hắn không đám có bất cứ bất cẩn nào.
''Ha ha. không tệ, phản ứng linh mẫn lắm."
Hai âm thanh như chim sơn ca, nửa như tán thường, nửa như nói kháy vang lên.
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngày người, ánh mắt xoay chuyển, ở phía góc bình thai đột nhiên có hai người sóng vai bước tới.
Sau khi nhìn thấy các nàng. Trịnh Hạo Thiên mới thở phào một hơi nhẹ nhôm. Han nhẹ nhàng vung tay lên, thuần bài và bảo khí phi hành đang tràn đầy linh lực lập tức hóa thành hai đạo quang mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233950/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.