Lực lượng bên trong não vực chỉ còn đọng lại một đoàn nho nhỏ, dưới lực lượng quang minh chiếu rọi, tựa hồ tùy thời đều có thể như tuyết bị hòa tan đi.
Nhưng trên thực tế, bất luận là Trịnh Hạo Thiên thúc dục Quang Minh Thánh Linh pháp quyết như thế nào cũng không thể hoàn toàn tan rã nó.
Mặc dù hắn có thể khẳng định, một ít điểm tàn phách nhân ma bám lên đó đã bị lực lượng quang minh chiếu rọi tan thành mây khói. Nhưng mà đoàn lực lượng hắc ám này vẫn ương ngạnh chống đỡ lại sự ăn mòn của lực lượng quang minh, hơn nữa còn tạo thành một mảnh địa bàn của riêng mình.
Cẩn thận cảm ứng tất cả mọi thứ, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phát hiện, đoàn lực lượng này mặc dù nhìn như nhỏ yếu, nhưng mà bản chất nó lại vô cùng cường đại, ít nhất cao hơn linh lực của mình rất nhiều.
Nói cách khác, dù nó xa xa không bằng Chủng Tử Ấn Ký quang minh, nhưng mà muốn diệt được nó, cũng là xa xa khó làm được.
Chuyện này càng khiến Trịnh Hạo Thiên động tâm hơn, đôi mắt hắn sáng lên.
Cho dù năng lượng đoàn lực lượng hắc ám này đạt đến trình độ nào, nhưng mà dưới tình huống này, chỉ cần để cho lực lượng quang minh cùng hắc ám không ngừng tiến hành tẩy rửa và luyện hóa nó, thì vận mệnh bị tan rã và thôn phệ không cách nào tránh khỏi.
Đồng dạng, nếu như có một ngày Trịnh Hạo Thiên luyện hóa được đoàn lực lượng này, thì hắn nhất định có thể đạt được chỗ tốt không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233872/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.