Dưới sự hướng dẫn của Ky Quan thú, Trịnh Hạo Thiên quen thuộc đi vào nội sảnh.
Lỗ đại sư vẫn như cũ ngồi trên ghế dựa rộng rãi, hắn liếc mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên, đôi môi nhẹ giật giật, cũng không biết đang nói thầm cái gì.
Chậm rãi đứng lên, Lỗ đại sư nói: "Ngươi tới đây."
Trịnh Hạo Thiên liền giật mình, vội vàng nói: "Vâng, Lỗ đại sư, vãn bối tuân lệnh…"
Trong lòng hắn âm thầm kỳ quái, đã gặp Lỗ đại sư cũng có mấy lần, mỗi lần vị lão nhân này đều lạnh lùng với hắn, mặc dù không đến nổi nhìn như không thấy, nhưng đứng dậy chào đón còn chủ động mời, lại là lần đầu tiên.
Lỗ đại sư nhìn hắn thật sâu, sau đó từ trên bàn cầm lên một hộp ngọc. Hắn tự tay nhẹ nhàng đóng nắp hộp trơn nhẵn lại, vẻ mặt tựa hồ mang theo một tia thần sắc không nỡ.
"Cầm lấy đi…"
Lỗ đại sư vung tay lên, ném hộp ngọc tới.
Trịnh Hạo Thiên đưa tay bắt lấy, đã nắm chặt hộp ngọc trong tay, trong lòng mừng thầm, bởi vì từ thần sắc của Lỗ đại sư mà đoán, thì hộp ngọc này chứa đừng tuyệt đối không phải vật phàm.
Nhẹ nhàng mở ra, Trịnh Hạo Thiên không khỏi giật mình.
Một màu đen tuyền, linh bút không chút hấp dẫn nằm ở trong hộp ngọc. Nếu mà từ bền ngoài nhìn thử, thì màu sắc cùng hoa văn linh bút này thậm chí còn thua xa linh bút mà Trịnh Hạo Thiên mua với giá năm mươi linh thạch.
Bất quá Trịnh Hạo Thiên cũng biết, Lỗ đại sư tuyệt đối không lấy ra một thứ bỏ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233857/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.