Đi cùng với Trịnh Hạo Thiên còn có sáu vị linh khí sư. Bất quá ngoại trừ một người hán tử cùng Trịnh Hạo Thiên cấp bậc tứ giai ra, mọi người còn lại đều có tu vi tam giai.
Đương nhiên lúc này trên người Trịnh Hạo Thiên cũng chỉ phóng xuất ra ba tầng vầng sáng, cho nên cũng không ai có thể nhìn thấu hắn.
Vừa mới bước lên đầu thành, ánh mắt Trịnh Hạo Thiên lập tức không kìm hãm được nhìn về phương xa xa.
Biển rộng, ở trên đầu thành, hắn rốt cuộc lần đầu tiên nhìn thấy biển rộng mênh mông trong truyền thuyết.
Dõi mắt ngàn dặm phía xa, sóng biển như rống giận gào thét, mây mù lẳng lặng bay nhanh, giống như mặt đất đã biến mất chỉ còn lại màu xanh mênh mông. Tất cả mọi thứ đều hư vô, bồng bềnh phiêu lãng, bỗng nhiên một cơn sóng khổng lồ từ nơi xa xôi cuồn cuộn đánh tới.
Nhưng mà, ngay lúc cơn sóng này đánh gần tòa thành, bên ngoài thành lại phóng ra một đạo quang quyển, cản trở lại luồng sóng này.
Tòa thành thị này, phẳng phất như có một cỗ lực lượng nào đó thủ hộ, làm cho những làn sóng bên ngoài căn bản không thể xâm nhập được.
Trên tường thành, hai vị nam tử không hẹn mà cùng nhau thở dài.
Bọn họ chính là Trình Gia Chấn mà Mục Cẩm.
Mắt nhìn mấy người phía sau, Mục Cẩm vội vàng xoay người lại, nói: "Các vị, bộ đội ngư nhân bắt đầu tập hợp, rất nhanh sẽ tiến công đến."
Vị nam tử tứ giai kia mỉm cười, nói: "Mục huynh, chúng ta tới đây bất quá chỉ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233832/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.