Từ khi miệng Mục Thiết châm phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ sáu trăm hai mươi lăm kiếm quang, rồi che phủ nửa lôi đài. Dư Kiến Thăng và Lâm Bảo Hoa bắt đầu hơi lo lắng.
Bọn họ rất có lòng tin với Trịnh Hạo Thiên, nhưng là trưởng bối nhìn hắn từ lúc bé như cái kẹo đến lúc đầy đủ lông cánh, trong lòng tất nhiên cũng lo nghĩ hơn người khác.
Cừu Hinh Dư nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hai người mỉm cười nói: " Dư thúc. Lâm thúc, mọi người yên tâm. Hạo Thiên chưa vận dụng bảo khí."
Hai người Dư Kiến Thăng liền yên tâm trở lại. Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy bảo khí chỉ uy rồi.
Loại uy năng này tuyệt đối không phải linh khí kiếm quang có thể đối địch lại. cho dù có là kiếm quang lẫn tinh huyết cũng không cách nào địch lại được.
Nhưng sự việc tiếp theo đến cả cừu Hinh Dư cũng có cùng cảm giác với tất cả mọi người, một loại cảm giác như mộng như ảo.
Trịnh Hạo Thiên đích thực đã ra tay. mà với khí thế như lời đỉnh một kích giết chết Mục Thiết Châm. Nhưng mà hắn không có dùng bảo khí chỉ quang, vẫn là linh khí kiếm quang. Điều này mới thật sự làm mọi người rúng động một cách mành liệt.
Cự đại biến cố này nháy mất đã cuốn hút tất cả mọi người. Họ xem mà líu lưỡi, không chớp mắt một tí nào.
Từ lúc hai bẽn giao thủ đến kết thúc chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn. Mà số đông mọi người cùng chỉ có thể nhìn thấy màn kiếm quang nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233802/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.