Chương trước
Chương sau
Sau khi tất cả mọi người đều lựa chọn xong. Cao Thăng lập tức đi tới vũ khố, mang đến bây khối ngọc lớn bằng lòng bàn tay.
Những khối ngọc này đều là vật được đám linh khí sư, môn hạ Vạn Kiếm tông đặc chế ra, chỉ cần sử dụng bí pháp là có thể ghi lại tâm pháp vào trong đó.
Sau khi mỗi người nhận được tâm pháp của mình. Cao Thăng dặn dò thêm một chú ý thường gặp, sau đó xoay người rời đi.
Trong cả huyệt động, chỉ còn lại bảy người bọn hắn.
Sau khi chưởng giáo hạ pháp chỉ, cả khu vực này được tạm thời được dành riêng cho bọn họ sử dụng.
Trừ bọn họ ra, cho dù là Cao Thăng cũng không dễ dàng tiến vào được.
Lâm Đình cùng Nhạc Mãnh đi lục soát nơi này một lượt, cuối cùng xác định nơi này không có người ngoài ẩn nấp.
Tuy bọn họ cùng biết, với vô thượng pháp lực của chưởng giáo Vạn Kiếm tông, nếu muốn theo đõi thì tuyệt đối có vô số biện pháp dấu diếm được tai mắt bọn hắn.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không cho rằng, với nhân vật tu vi bậc đó, lại hạ mình làm loại chuyện vớ vấn này.
Lúc này, mọi người trong mắt hắn so với kiến còn chẳng bằng, trừ phi hắn ăn no rửng mở, nếu không tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Cho nên, trong cái động gần như được phong kín này, bọn họ vẫn tương đổi yên tâm.
Trịnh Hạo Thiên quay đầu quan sát xung quanh một lát, nói: "Tuy lòng núi đã bị đào rỗng, nhưng chắc chắn đã được người trong môn dùng đại pháp lực thi triển bí pháp gia cố. Bọn họ có thể sống ở đây thì chúng ta cũng có thể."
Nhạc Mãnh cười khổ không thôi, nói: "Ngươi đang nói bậy bạ gì đấy, ta đang hỏi ngươi nửa năm sau có nắm chắc thành công hay không?"
Mấy người bọn họ có thể được người ta coi trọng như vậy, nguyên nhân căn bản kỳ thật vẫn là dựa vào Trịnh Hạo Thiên. Chuyện này bọn họ đều tự hiểu rõ trong lòng, cho nên vào lúc này, bọn họ đều đem hy vọng một lần nửa đặt lên người Trịnh Hạo Thiên.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên trâm xuống, thở dài: "Nếu chúng ta muốn trong vòng nửa năm tấn chức nhị giai, kỳ thật cũng không khó. Bởi vì môn phái đã cung cấp cho chúng ta chân khí đan cùng linh khí đan không hạn lượng, có những đan dược này hồ trợ, nửa năm tăng lên một giai cùng là thừa thãi rồi. Chỉ là, phẩm chất thi... khá khó khăn rồi."
Vẻ mặt mọi người lập tức đều trở nên khó coi hơn vài phần.
Nên bọn họ dùng thân phận hạ phẩm luyện yêu võ giả tiến vào đại Linh giới, đồng thời chưa hưởng thụ cái loại đãi ngộ như thế này, tự nhiên chẳng có ôm bất cứ hi vọng xa vời nào. Nhưng vào giờ phút này, bọn họ đã quen được người ta lấy lòng, đặc biệt là một tháng ở Anh Tài chi thành kia, ảnh hưởng đối với bọn hắn có thể nói là thật lớn.
Nếu sau này đột nhiên mất đi cực phẩm luyện yêu chi thân, ngay cả chính bọn họ cũng không biết sẽ mình sẽ trở nên thế nào.
Có lẽ bọn họ từ đó về sau sẽ không gượng dậy nổi nửa, trên con đường võ đạo cũng không thể tiến thêm nửa bước.
Đôi mắt đẹp của Cừu Hinh Dư khẽ chớp chớp, nói: "Hạo Thiên, ngươi không thể luyện chế Tịnh Tẩy phù nhị giai sao?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Trịnh Hạo Thiên nhìn mọi người một lượt, đột nhiên cười ha ha, nói: "Thì ra các ngươi lại không tin tưởng ta như vậy. Nói cho các ngươi biết, chỉ cần các ngươi có thể tu luyện tới nhị giai, ta lập tức có thể xuất ra Tịnh Tẩy phù nhị giai. Hắc hắc, ta nói khổ, chính là tăng phẩm chất lên, mà không phải là bảo trì phẩm chất."
Mọi người lập tức sửng sốt, tiếp đó vẻ lo lắng trên mặt liền biến mất, đều cười mắng không thôi. Dư Uy Hoa cùng Lâm Đình thì trực tiếp nhào tới, ba người đánh lộn ầm ĩ không thôi.
Vào lúc này, không khí giữa bọn họ tựa hồ lại trở nên thoải mái như cũ.
Dư Kiến Thăng lắc lắc đầu, đứng lên cười nói: "Nửa năm nói dài cùng không dài. Chúng ta vẫn tu luyện sớm một chút thì tốt hơn."
Dư Uy Hoa cùng Lâm Đình vội vàng ngừng lại. Tuy lúc này thực lực bọn họ đã không kém Dư Kiến Thăng nửa, nhưng khi đứng trước mặt vị trưởng bối này, bọn họ vẫn rất tôn kính hắn. Cho dù không phải là sợ như cọp thì cũng chẳng kém là bao.
Mấy người đều lựa chọn lấy một gian thạch thất, bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Kể từ lúc này, toàn bộ nhu cầu cuộc sống đều sẽ có người chuyên môn chăm sóc, một chút cũng không cần phân tâm nửa.
Cừu Hinh Dư cùng Trịnh Hạo Thiên tiến vào trong mật thất, vừa định đóng cửa lại. Cừu Hinh Dư liền ôn nhu nói: "Hạo Thiên, vừa rồi ngươi lừa bọn họ phải không?"
Trịnh Hạo Thiên khẽ cười khổ, tiếp đó cười khổ nói: "Ngươi đã nhìn ra?"
Cừu Hinh Dư chậm rãi gật đầu, nói: "Nhị giai Tịnh Tẩy phù nào có thể dễ dàng luyện chế như vậy. Hơn nửa, hiện giờ ngươi tu luyện chính là Đại Quang minh Thánh Linh pháp quyết, nếu thật sự tiến giai, có thể sử dụng khí xoáy hắc ám nửa hay không chỉ sợ còn không biết. Ngươi nói như vậy, hắn là chỉ để an lòng bọn họ rồi."
Trịnh Hạo Thiên than nhẹ một tiếng, nói," Bọn họ là thân nhân của ta, cùng là ta mang họ theo vào đại Linh giới. Vô luận thế nào, ta cùng không thể khiến bọn họ thất vọng."
Khóe miệng Cừu Hinh Dư chợt hé ra một nụ cười vui mừng, nàng tiến tới nhẹ nhàng ôm lấy hắn, vùi đầu vào trong lồng ngực rộng lớn kia, nhắm hai mắt lại.
Trịnh Hạo Thiên hiện giờ đã dần dần trưởng thành, trở thành một nam tử trách nhiệm rồi.
Cuối cùng sẽ có một ngày, hắn nhất định có thể phát triển, trở thành một cây đại thụ cho mọi người dựa vào....
Sau khi đưa Cừu Hinh Dư vào mật thất. Trịnh Hạo Thiên trở về chỗ cũ một hồi lâu, cuối tạm thời xóa sạch một chút cảm giác kiều diễm kia khỏi đầu.
Chướng giáo Vạn Kiếm tông cho bọn hắn nửa năm thời gian, có được vô số đan được trợ giúp, tăng lên một giai gần như là chuyên nắm chắc
Nhưng Trịnh Hạo Thiên hắn lại phải tấn thăng lên nhị giai linh khí sư trước mọi người, đồng thời luyện chế ra một lượng lớn nhị giai Tịnh Tẩy phù mới được.
Nên không hắn cũng không dám cam đoan, mấy người Dư Uy Hoa có thể thuận lợi tấn thăng đến cực phẩm luyện yêu võ giả không nửa.
Một khi tấn chức thất bại đả kích đối với bọn họ thật sự rất lớn, mà đây tuyệt đối cũng không phải là cảnh tượng Trịnh Hạo Thiên hi vọng nhìn thấy.
Hắn lấỵ ra túi không gian, lấy hết tài liệu chế phù bên trong ra, tiếp đó bắt đầu luyện chế nhất giai Tịnh Tẩy phù.
Hắn đã quyết định, phải mau chóng luyện chế bảy mươi tấm Tịnh Tây phù kia, sau khi trả lại cho Vân Thải Điệp cái nhân tình kia, hắn sẽ đổi lấy nhị giai yêu dan.
Bởi vì hắn gần như có thể khẳng định, mấy người Dư Uy Hoa muốn chỉ sử dụng yêu đan một lần mà có thể tiến giai đồng thời bảo trì phẩm chất, xác xuất thật quá nhỏ. Mà Vạn Kiếm tông lại tuyệt đối sẽ không cấp cho bọn họ hai viên yêu đan.
Cho nên hắn nhất định phải chuẩn bị sớm một chút, nếu không đến lúc đó không đủ yêu đan, vậy hối hận cũng không kịp nửa rồi.
Suốt một ngày một đêm sau. Trịnh Hạo Thiên đã luyện chế một mạch năm mươi tấm Tịnh Tẩy phù.
Cộng thêm số Tịnh Tẩy phù hắn tranh thủ chế tác khi ở Anh Tài chi thành, tổng cộng Tịnh Tẩy phù trong tay hắn đã lên tới một trăm tấm.
Nếu để người khác biết tốc luyện chế của hắn, đồng thời biết được xác xuất thành công một trăm phần trảm, thì chỉ sợ lập tức sẽ gây nên một hồi sóng gió.
Nghỉ ngơi nửa ngày, đợi tinh thần cùng thể lực khôi phục hoàn toàn. Trịnh Hạo Thiên mới lấy ra mảnh ngọc hắn được Cao Thăng phát cho.
Không thể nghi ngờ, hắn và Cừu Hinh Dư đều không lựa chọn bí truyền tâm pháp ghi trên thạch bích mà cùng lựa chọn môn pháp quyết tất cả linh khí sư trong Vạn Kiếm tông đều tu luyện - Vạn Kiếm quyết.
Sau khi được chứng kiến kiếm hải uy lực tuyệt luân của Văn Nhân Băng Oánh, bọn họ đều thầm hâm mộ trong lòng.
Nếu nàng có thể tu luyện tới cảnh giới khủng bố đó thì mình cũng có thể.
Đây chính là niềm tin cường đại mà hai người bọn họ đều có.
Cừu Hinh Dư cầm Vạn Kiếm quyết, phòng chửng đã nghiên cứu được một ngày rồi. Tuy không biết tiến độ thế nào, nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng không muốn rớt lại sau người ta, đặc biệt là trước mặt Cừu Hinh Dư, hắn tuyệt đối không muốn để cho nàng nhìn thấy mình kém còi.
Một luồng linh lực tinh thuần nhẹ nhàng tiến vào khối ngọc. Trên mặt khối ngọc lập tức hiện lên một tấm màn ánh sáng, trên tấm màn ánh sáng hiện lên vô số văn tự, được linh lực duy trì, những văn tự này càng lúc càng trở nên ổn định rõ ràng.
Trịnh Hạo Thiên đọc kỳ từng câu từng chữ, hắn lặng lẽ ghi tạc những đoạn văn tự này vào trong lòng.
Vạn Kiếm quyết đúng là đệ nhất tuyệt kỳ của Vạn Kiếm tông.
Điều kiện tu luyện môn tuyệt kỳ này thật ra còn xa mới hà khắc như trong tưởng tượng của Trịnh Hạo Thiên. Chỉ cần là linh khí sư, có thể phân liệt khí xoáy là có thể tu luyện môn công pháp này.
Nhưng người tu luyện khác nhau thì kết quả cuối cùng cũng khác biệt như trời với đất.
Nếu như hạ phẩm linh khí sư cùng thượng phẩm linh khí sư cùng tu luyện môn công pháp này, có lẽ ban đầu còn không nhìn ra chênh lệch, nhưng một khi cùng tấn cấp thăng đến cấp cao, uy lực chênh lệch sẽ chiến lộ rất rõ ràng.
Càng lên cấp bậc cao, sự chênh lệch này cũng càng lớn, cuối cùng sẽ lớn đến một trình độ không tưởng tượng nổi.
Chỉ là, tuy ai cũng biết đạo lý này, nhưng trong Vạn Kiếm tông, gần như tấn cả linh khí sư đều vẫn tu luyện môn công pháp này.
Dù là không để làm chủ tu công pháp, thì cũng để làm một môn công pháp phụ tu.
Bởi vậy có thể thấy được, môn công pháp này ở trong Vạn Kiếm tông đã thâm nhập vào lòng người đến mức độ như thế nào.
Căn cứ vào bí pháp ghi lại, cái gọi Vạn Kiếm tông chính là sử dụng linh lực bên trong khí xoáy để khống chế linh khí, hoặc là bảo khí tiến hành các loại thủ đoạn công kích cùng phòng ngự.
Đây là công pháp đơn giản nhất, nhưng cũng chính bởi vì nó đơn giản cho nên lại càng dễ tu luyện, đồng thời những nhân tài kiệt xuất sau khi tu luyện thành công cũng phát huy được uy lực uy mãnh tuyệt luân.
Một luồng khí xoáy đơn độc chỉ có thể phóng ra một luồng linh lực.
Đem luồng linh lực này đưa vào trong linh khí là có thể khiến cho linh khí phát ra một đạo kiếm quang, khí xoáy càng nhiều, kiếm quang có thể phát ra cũng càng nhiều, đồng dạng, càng nhiều kiếm quang thì uy lực phát ra cũng càng lớn.
Khi linh khí sư ở cấp độ nhất giai, hạ phẩm linh khí sư ít nhất cũng có thể phóng ra ba đạo kiếm mang, mà cho dù là một vị siêu phẩm linh khí sư cùng lắm cũng chỉ có thể phóng ra mười đạo kiếm quang mà thôi.
Mạnh nhất cùng yếu nhất chỉ hơn kém nhau có bảy đạo kiếm quang.
Loại chênh lệch này tuy không nhỏ, nhưng tuyệt đối không phải không có cách nào bù đắp lại được. Có thể nói. Ở cấp độ nhất giai, uy lực của môn công pháp này hoàn toàn chưa chân chính thế hiện. Nhưng sau khi hai người tấn chức tới cấp độ nhị giai thì lập tức sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Một khi tấn thăng tới nhị giai cấp, số lượng khí xoáy trong não vực cùng gia tăng tương ứng. Mà những khí xoáy phân liệt ra lúc này cũng có một chút biến hóa vi diệu. Những khí xoáy này tuy vẫn giống nhau như đúc, uy năng lớn nhỏ cũng tương tự nhau. Nhưng giữa những khí xoáy sản sinh ra trong cấp độ khác nhau, lại có thể phối hợp, tương tác lẫn nhau, khiến cho linh lực vận chuyển xảy ra biến dị khó tưởng tượng nổi.
Khi đó số lượng linh lực dò khí xoáy sản sinh ra đã không còn là một luồng nửa rồi, mà có thể dùng bí pháp tiến hành điều tiết khống chế những khí xoáy đẳng giai khác biệt, làm cho những khí xoáy đẳng giai khác biệt va chạm lẫn nhau, mỗi một luồng khí xoáy sau khi va chạm với luồng khí xoáy cấp độ khác đều có thể có thể sinh ra một luồng linh lực.
Đến lúc này, chỉ cần có nhiều hơn một luồng khí xoáy cấp độ khác biệt thì số lượng linh lực cùng gia tăng một lượng lớn rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.