Sau khi tất cả mọi người đều lựa chọn xong. Cao Thăng lập tức đi tới vũ khố, mang đến bây khối ngọc lớn bằng lòng bàn tay.
Những khối ngọc này đều là vật được đám linh khí sư, môn hạ Vạn Kiếm tông đặc chế ra, chỉ cần sử dụng bí pháp là có thể ghi lại tâm pháp vào trong đó.
Sau khi mỗi người nhận được tâm pháp của mình. Cao Thăng dặn dò thêm một chú ý thường gặp, sau đó xoay người rời đi.
Trong cả huyệt động, chỉ còn lại bảy người bọn hắn.
Sau khi chưởng giáo hạ pháp chỉ, cả khu vực này được tạm thời được dành riêng cho bọn họ sử dụng.
Trừ bọn họ ra, cho dù là Cao Thăng cũng không dễ dàng tiến vào được.
Lâm Đình cùng Nhạc Mãnh đi lục soát nơi này một lượt, cuối cùng xác định nơi này không có người ngoài ẩn nấp.
Tuy bọn họ cùng biết, với vô thượng pháp lực của chưởng giáo Vạn Kiếm tông, nếu muốn theo đõi thì tuyệt đối có vô số biện pháp dấu diếm được tai mắt bọn hắn.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không cho rằng, với nhân vật tu vi bậc đó, lại hạ mình làm loại chuyện vớ vấn này.
Lúc này, mọi người trong mắt hắn so với kiến còn chẳng bằng, trừ phi hắn ăn no rửng mở, nếu không tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Cho nên, trong cái động gần như được phong kín này, bọn họ vẫn tương đổi yên tâm.
Trịnh Hạo Thiên quay đầu quan sát xung quanh một lát, nói: "Tuy lòng núi đã bị đào rỗng, nhưng chắc chắn đã được người trong môn dùng đại pháp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233735/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.