Chương trước
Chương sau
Mười ngày sau, thời hạn một tháng đã tới.
Trong một tháng này, tất cả trung phẩm luyện yêu võ giả đều thông qua các con đường khác nhau, đối với các đại môn phái trên Phiêu Miễu đại lục đã có hiểu biết nhất định.
Ở trong lòng bọn hắn kỳ thật hầu hết đã có quyết định.
Tuy tất cả mọi người đều hướng về đại môn phái, hơn nửa môn phái càng lớn lại càng được người ta tôn sùng. Nhưng thực lực bát đại siêu cấp môn phái quá hùng hậu.
Cho dù là thượng phẩm luyện yêu võ giả cùng chưa chắc được bọn họ thực sự để trong lòng.
Hơn hai phần ba trung phẩm luyện yêu võ giả cùng thượng phẩm luyện yêu võ giả, kỳ thật đều đặt mục tiêu lên các đại môn phái, mà không phải là siêu cấp môn phái cao cấp nhất.
Dù sao, thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi trâu, cùng là một lựa chọn không tệ.
Trừ phi là thiên phú trác tuyệt, giống như thiên phú cực phẩm của Dư Uy Hoa, nếu không thực rất khó được siêu cấp đại môn phái toàn lực bồi dưỡng. Nếu đã như vậy, ngược lại không bằng gia nhập vào đại môn phái, có khi còn có lợi hơn.
Đương nhiên cũng có một số người nhắm tới các siêu cấp môn phái, bởi vì trời có sập còn có người cao chống đỡ.
Có thể tấn chức luyện yêu võ giả, hơn nửa tiến vào đại Linh giới, đều không phải là kẻ ngốc. Bọn họ đương nhiên rõ ràng phải lựa chọn thế nào mới có lợi cho mình.
Tùy theo suy nghĩ của mỗi người, trong một tháng này, trên cơ bản tất cả mọi người đã sơ bộ xác định được mục tiêu của mình rồi.
Đến ngày hôm nay, mọi người đều phát hiện trong tấm ngọc bài, được các môn phái phát lúc trước hiên lên một đoan văn tự. yêu câu bọn ho đi tới thành tây
Lục tục, từng nhóm từng nhóm hơn trăm người đi tới thành tây.
Thành tây là một quảng trưởng rộng lớn, đứng ở trong đó phóng mắt nhìn ra, không ngờ lại có cảm giác kỳ dị, không thể nhìn thấy điểm cuối.
Trịnh Hạo Thiên hít một hơi lạnh thật sâu, trong lòng thầm nghĩ. Người thiết kế quảng trưởng này lúc trước chẳng lẽ là một kẻ điên hay sao, Quảng trưởng lớn như thế này, dừng nói là chứa mười vạn người, cho dù là mấy trăm vạn người, chỉ sợ cũng nhét vừa.
Cừu Hinh Dư tựa hồ nhìn thấu tâm tư của hắn, đôi môi anh đào khẽ mỉm cười, nói: "Nghe nói, mục đích kiến tạo Anh Tài chi thành ban đầu chính là để các đại môn phái luyện binh. Sau này mới cải biến thành nơi tiếp đãi người tới từ khắp các tiểu Linh giới."
''Luyện binh?" Trịnh Hạo Thiên hồ nghi hỏi.
Cừu Hinh Dư chậm rãi gật đầu, nói: "Mẫu thân đại nhân từng nói qua. Phiêu Miễu đại lục không hoàn toàn yên bình. Các đại môn phái tuy đấu đá không ngớt, nhưng cũng có một số thời điểm lại liên thủ chống địch."
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, đại Linh giới mặc dù rộng lớn khôn cùng, bảo vật xuất hiện nơi nơi.
Nhưng hung hiếm ẩn chứa trong nó cũng vượt xa tiểu Linh giới....
Tất cả mọi người đều là người có thực lực nhất định, chỉ trong vòng một canh giờ đã tập kết xong.
Mặc dù không có người giữ gìn trật tự, nhưng rất rõ ràng, tất cả mọi người đều theo trực giác mà chia thành mấy nhóm lớn.
Nhóm thứ nhất là khổng lồ nhất. Bọn họ đều là hạ phẩm luyện yêu võ giả cùng trung phẩm luyện yêu võ giả, số lượng bọn họ đông đảo, phải đứng chen chúc với nhau một chỗ. Trong lòng mỗi người đều có chút vui mừng cùng chờ mong, nhưng cũng có một số trên mặt không thể che dấu nỗi buồn mất mát.
Nhóm thứ hai quy mô tuy rằng nhỏ hơn, nhưng cũng có thể nói là rất lớn.
Ở nơi này đều là thượng phẩm luyện yêu võ giả, thần sắc trên mặt bọn họ ngược lại so với trung phẩm luyện yêu võ giả còn khẩn trương hơn rất nhiều.
Bởi vì đối với bọn hắn, quyết định hôm nay sẽ ảnh hưởng một mức độ nào đó tới phương hướng cùng tốc độ phát triển sau này, cho nên tâm tư bọn họ cùng là phức tạp nhất.
Nhân số nhóm thứ ba lại ít đi rất nhiều. Tất cả bọn họ đều là những linh khí sư không phẩm cấp, chưa từng tu luyện thần công bí pháp và trung phẩm linh khí sư.
Mà nhóm cuối cùng chính tiêu điểm chú ý của toàn trường.
Nhân số đội ngũ này không thể nghi ngờ là lưa thưa không có mấy, toàn bộ cộng lại cũng chỉ vẻn vẹn có mười lăm người
Trừ bỏ bảy người Trịnh Hạo Thiên ra, còn có năm vị cực phẩm luyện yêu võ giả, Cốc Đan Đan cùng hai vị thượng phẩm linh khí sư.
Trên mặt mấy người bọn họ đều mang theo một nét ngạo nhiên như có như không. Rất chiến nhiên, trong mấy ngày vừa rồi, bọn họ nhận được coi trọng không gì sánh nổi, trong tâm tình đã xảy ra biến hóa vi diệu, có chút khinh thường những người còn lại rồi. Ở trong những người này, trừ bỏ một vài người có tư chất thiên phú ngang hàng, chỉ vẻn vẹn có nhóm linh khí sư này mới được bọn họ để vào mắt.
Bất quá trong mười lăm người này cũng ẩn ước chưa thành nhiều nhóm nhỏ riêng biệt.
Bảy người Trịnh Hạo Thiên đứng chung một chỗ, bọn họ không thể nghi ngờ mới là tiêu điểm toàn trường chân chính.
Khuôn mặt mấy người bọn họ bình tĩnh không một gợn sóng, đặc biệt là người có thiên phú cực phẩm linh khí sư - Cừu Hinh Dư lại đeo một chiếc khăn lụa mỏng manh trên mặt, che lắp dung nhan yêu kiều, mỹ lệ của nàng lại.
Nếu như là người khác làm như vậy, nhất định sẽ bị người ta cười nhạo. Nhưng người làm việc này lại là Cừu Hinh Dư, khiến cho tất cả mọi người đều cho là đương nhiên.
Trừ bảy người bọn họ, tám người còn lại cũng giữ một khoảnh cách nhất định với nhau, trong ánh mắt nhìn về phía đối phương tràn mùi vị cạnh tranh.
Sau khi mọi người đến đông đủ, hơn hai trăm đạo quang mang màu sắc khác nhau từ trong Anh Tài chi thành bay vút lên không.
Chúng ở trên không trung xẹt qua tạo ra vô số vệt sáng, lưu lại ấn ký khác nhau, sau đó bay đến khoảng không phía trên quảng trưởng.
Trong đó có ba đạo quang mang làm người ta chú ý nhất, bọn họ đúng là ba người đã đại chiến thần uy ở Anh Tài chi thành ngày đó - Kim Quang Tang Mục. Quang Luân Ngạo Thiên Cung cùng Kiếm Hải Văn Nhân Băng Oánh.
«
Ba người bọn họ lập thành thế chân vạc đối đầu lẫn nhau. Tạp Mục đã yêu hóa biến thanh một con chim ưng khổng lồ, kim quang trên người ngưng tụ mà không tán, phủ khắp thân thể, tựa như một con ưng khổng lồ màu vàng, tràn đầy uy nghiêm vô tận.
Thân hình Ngạo Thiên Cung hoàn toàn bị chiếc quang luân khổng lồ kia bao phủ, nó giống như một mặt trời khổng lồ, chói lòa bóng mắt, không ngừng tỏa ra quang mang vô tận.
Công pháp cao cấp nhất của Thất Nguyên môn tổng cộng có bảy bộ. Bất quá nổi danh nhất chỉ có hai bộ công pháp cực âm cùng cực dương, công pháp Ngạo Thiên Cung tu luyện không thể nghi ngờ chính là cực dương bí truyền chỉ pháp, cho nên mới tỏa ra khí thế khổng lồ hùng hậu, khiến cho mọi người trong đây lòng đều dâng lên vô tận ngưỡng vọng kính ý.
Còn Văn Nhân Băng Oánh lại hóa thân thành một mảnh kiếm hải, càng lúc càng trở nên rộng lớn mênh mông.
Đứng từ xa mà nhìn, không ngờ không ai có thể đếm được trong mảnh kiếm hải này rốt cuộc là có bao nhiêu đạo kiếm quang.
Từng đạo từng đạo kiếm quang tụ hợp lại một chỗ thành một mảnh kiếm hải chi quang. Kiếm quang nơi này quá ức vạn, quả thực chính là một vùng tử vong chi địa.
Ba người bọn họ đều lẳng lặng đứng bất động ở tầng cao nhất trên bầu trời Anh Tài chi thành. Ở phía dưới bọn họ có hơn hai trăm đạo quang huy phân tán mà đứng, giống như chúng tinh phúng nguyệt (sao vây quanh trăng),lấy ba người bọn họ làm trung tâm.
Tuy trong những đạo quang huy kia cũng có đệ tử ngũ đại siêu cấp môn phái còn lại, nhưng những người đó phân lượng rõ ràng không bằng ba vị này, cho nên ở trong đại Linh giới người mạnh làm vua này, cùng không có kẻ nào dám tiến lên tranh phong với ba người bọn họ.
Nếu không chẳng may bị ba người bọn họ đánh bại đương trưởng, thì không chỉ là hủy diệt danh tiếng sư môn, hơn nửa cũng tạo hình ảnh cực kỳ tồi tệ trong lòng đám đông bên dưới, cái đại tội này không phải bản thân bọn họ có thể gánh vác được.
Thanh âm giống như chuông đồng của Tang Mục vang lên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
"Giờ lành đã tới, có thể bắt đầu rồi."
Thanh ảnh của hắn vừa dứt, phía dưới lập tức có một đạo quang mang kịch liệt bạo phát.
Những vầng ánh sáng này đều là linh khí chi quang, bọn chúng vốn vẫn ăn ý duy trì độ sáng tương đồng với nhau, tựa như một bầu trời sao tỏa sánh sáng dìu dịu, tịnh không khiến mọi người chú ý.
Nhưng một khi có một đạo quang mang bạo phát lên, lập sẽ khiến vô số người chú ý.
Hào quang dần dần tiêu tán, lộ ra một luyện yêu võ giả đã yêu hóa thành hình dáng lang nhân.
Ánh mắt của hắn khẽ đảo qua toàn trường bên dưới, cất cao giọng nói: "Tại hạ Tây Bắc Độc Lang giáo Cổ Vũ, xin bêu xấu, thả còn tép bắt con tôm."
Dứt lời, hắn vận chuyển công pháp tới cực hạn, cứ như vậy ở giữa không trung biến thành bộ dạng một con hắc lang thật lớn. Con hắc lang này há miệng để lộ ra một răng nanh sắc bén, thể cái lưỡi đỏ như máu thật dài, kiêu ngọa ngồi trên không trung. Đột nhiên nó như phát hiện ra điều gì đó, bỗng nhiên trong hư không bạo phát ra một tiếng tru dài thê lương.
Tiếng tru dài giống như sóng âm thành trùng kích, chắn cho màng nhĩ mọi người ẩn ước rung động.
Trên bầu trời, thân hình con hắc lang này di chuyển kịch liệt, hơn nửa còn làm ra vô số tư thế chiến đấu. Tựa như có một con hắc lang chân chính lớn gấp mấy trăm lần đang chiến đấu với con người, khiến cho người xem hoa mắt thần động, khó tự chủ được bản thân.
Sau một lát, tất cả hắc quang chợt tất, con cự lang kia cùng biến mất không tăm hơi.
"Tày Bắc Độc Lang giáo là một trong những đại môn phái trên Phiêu Miễu đại lục. Tu luyện Huyễn Lang công có thể làm cho cường giả yêu hóa biến thân lang tộc cùng linh khí chi quang kết hợp hoàn mỹ, phát huy sức chiến đấu cường đại vượt qua bản thân. '' Thanh âm Cổ Vũ vang vọng khắp thiên địa: "Bổn môn hoan nghênh các vị bầng hữu yêu hóa biến thân lang tộc gia nhập, hơn nửa nguyện ý cung cấp yêu đan tiến giai sau này cùng vô số chân khí đan, các vị yêu hóa biến thân lang tộc bằng hữu xin hãy ủng hộ nhiều hơn."
Ánh mắt hắn như vô tình hữu ý mà liếc về phía Nhạc Mãnh.
Tuy trong lòng hắn cũng biết, mặc dù Nhạc Mãnh là lang tộc yêu hóa biến thân, nhưng với tư chất thiên phú cực phẩm của hắn, không thể nào có khả năng đi coi trọng môn phái không phải là siêu cấp môn phái như Tây Bắc Độc Lang giáo.
Nhưng trong lòng hắn vẫn ôm một tia ảo tưởng.
Cực phẩm luyện yêu võ giả đó, trừ bỏ một số trưởng hợp cực kỳ cá biệt ra, tuyệt đại đa số đều bị bát đại siêu cấp môn phái chia chắc không còn. Độc Lang giáo tuy rằng trên Phiêu Miễu đại lục cùng là môn phái cường đại, có máu mặt, nhưng trong vòng trăm năm trở lại đây cũng không gặp được một vị cực phẩm lang tộc yêu hóa biến thân.
Nhưng khiến cho Cổ Vũ thất vọng chính là, thần sắc trên mặt Nhạc Mãnh căn bản không hề động đậy.
Hắn thở dài một tiếng, linh khí chi quang trên người lại trở nên ảm đạm.
Bất quá công sức biểu diễn của hắn vẫn không uổng phí.
Vô luận là trong đám trung phẩm luyện yêu võ giả hay là trong đám thượng phẩm luyện yêu võ giả đều nổi lên những tiếng bàn tán xì xào.
Rất nhiều vũ giả thuộc lang tộc yêu hóa biến thân đều thầm hạ quyết định, đồ đằng hắc lang khổng lồ trên bầu trời kia đã hoàn toàn chinh phục bọn họ.
Lại một đạo quang mang sáng lên.
Phảng phất như đã ước định từ trước, từng vị từng vị cao thủ các đại môn phái bước ra xuất thủ, đem tuyệt học sở trưởng nhất của môn phái mình ra thi triển một lần.
Bọn họ đều biết, muốn mời chào toàn bộ nhân tài, tuyệt đối là không có khả năng.
Một khi đã như vậy, chẳng bằng đem chỗ cường đại nhất của môn phái phô diễn, tận hết khả năng tuyển nhân người thích hợp thì hơn. Đây mới chân chính là thắng lợi.
Trên bầu trời quang mang khi sáng khi tất, cuối cùng khi tất cả các đại môn phái đều phô diễn sức mạnh xong, một tiếng nói trong trẻo mà lạnh lùng, nhưng cùng không thiếu đi vẻ nhiệt tình nhẹ nhàng vang lên.
''Trịnh Hạo Thiên, bổn tọa Ngọc châu Tử Thiên Tinh môn, muốn nói chuyên riêng với ngươi, chẳng biết có được hay không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.