Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời. Kỳ thật Trịnh gia trước kia cũng là người trong Đại Linh giới, nhưng bởi vì gia tộc sa sút, cho nên mới phải chạy tới cái Tiểu Linh giới này định cư.
Trải qua mấy đời, hắn đã trở thành người địa phương, sinh trưởng ở Tiểu Linh giới, nhưng trong lòng hắn vẫn không ngừng hướng về Đại Linh giới.
"Thì ra bá mẫu vồn là người của Đại Linh giới. Chẳng trách khí chất của nàng lại đặc biệt như vậy, không giống người thường." Trịnh Hạo Thiên tiện miệng vuốt mông ngựa luôn một câu.
Cừu Đường Cổ dở khóc dở cười, thầm nghĩ trong lòng, tên tiểu tử nhà người lông tóc còn chưa mọc hết thì biết cái quái gì là khí chất đặc biệt, không giống người thường. Bất quá hắn cũng biết. Trịnh Hạo Thiên cũng là vì con gái minh, nên mới vuốt môn ngựa linh tinh như vậy. Nếu là người khác, với thiên phú kinh khủng của hắn, căn bản là mặc kệ cần gì quan tâm đến.
Khẽ lắc đầu, hắn tiếp tục nói: "Sau khi lão phu cũng Tôn gia huynh đệ tiến vào Đại Linh giới thì cũng bái sư ở Bạch Thảo phong của Vạn Kiếm tông, học tập võ nghệ. Trong mười năm tiến bộ thần tốc, được các trưởng bối trên phong kỳ vọng rất nhiều." Hắn hơi dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ hồi tưởng, chậm rãi nói: "Khi đó mấy người chúng ta chỉ một lòng một dạ tu luyện, muốn giúp cho tông môn Bạch Thảo phong dương danh lập vạn, trở thành một trong mười một tòa hạ phong."
Trịnh Hạo Thiên chóp chớp mắt, khó hiểu nói: "Bá phụ, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233700/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.