Ba người Trịnh Hạo Thiên thần tình khẽ động, lời Tằng Cẩm Kha nói, bọn họ sớm đã hoài nghi.
Võ quán mở ra bao năm, tuy nói tới đây học nghệ không nhất định tiến vào cảnh giới Liệp vương, nhưng không phải là không có thiên tài.
Vô số năm tích lũy, số lượng Liệp Vương khẳng định sẽ không quá ít.
Thế nhưng, trong toàn bộ võ quán, ngoài Nhạc Mãnh không còn Liệp vương cùng Luyện yêu vũ giả nào khác.
Tình hình như vậy quả thực không bình thường.
Tằng Cẩm Kha nhẹ giọng than một tiếng: "Hạo Thiên, các người còn nhỏ, thế giới to lớn vượt xa sự tưởng tượng của các ngươi." Hắn dừng một chút nói: "Thế giới này của chúng ta là linh giới, mà linh giới có phân chia, trong truyền thuyết, có một linh giới hạch tâm, xung quanh là vô cùng vô tận những tiểu linh giới. Những tiểu linh giới này số lượng nhiều, nhưng thiên tài địa bảo, cùng thần công bí pháp cũng không thể so với đại linh giới.
Ba người Trịnh Hạo Thiên nghe được chuyện này sắc mặt thay đổi, tin tức này là lần đầu bọn họ nghe thấy, muốn thờ ơ là chuyện không thể.
"Biền Tây thành chúng là là một nơi nhỏ bé thuộc một tiểu linh giới, so với đại linh giới chúng ta nhỏ bé không đáng kể." Tằng Cẩm Kha cảm khái vạn phần nói: "Chúng ta ở đây mở một võ quán mong muốn duy nhất là có thể bồi dưỡng nhân tại kiệt xuất, đồng thời đưa bọn họ vào bên trong đại Linh giới."
"Sư gia, chúng ta có thể tiến vào đại linh giới sao?" Trịnh Hạo Thiên đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233684/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.