Trong núi tu luyện không năm tháng, căn bản là không phân biệt được thời gian trôi qua.
Nửa năm này, hầu như không chút đọng lại trong kí ức.
Trong huyệt động, Cừu Hinh Dư khoanh chân ngồi, từ thân thể nàng không ngừng tỏa ra tia hàn khí nho nhỏ.
Tuy rằng loại hàn khí này còn xa mới tiếp cận hai chữ cường đại, nhưng không ngừng tích lũy, vì thế có thể đạt tới mức độ dày đặc, bên trong huyệt động lạnh lẽo không kém mùa đông bên ngoài là mấy.
Trịnh Hạo Thiên chà xát bàn tay, nhẹ nhàng thở ra một hơi, một đạo hơi nước xuất hiện, sau đó tiêu tán bên trong huyệt động.
Lúc này trên da hắn đã phủ một tầng băng mỏng.
Tuy nói hắn hiện tại có tu vi Liệp Vương, đã không còn sợ hàn khí bình thường, nhưng thời gian dài sinh hoạt trong nơi dường như hầm băng này, ngoại trừ người tu luyện hàn hệ, trên cơ bản sẽ không ai thích thú. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Bỗng nhiên trên người Cừu Hinh Dư tạo nên một tia ba động kịch liệt.
Trịnh Hạo Thiên lập tức quay đầu nhìn qua.
Thân thể Cừu Hinh Dư run nhẹ, một loạt quang mang màu phấn hồng từ cơ thể nàng phiêu lãng ra bên ngoài huyệt động, tạo nên một loại hương khí dị dạng.
Trịnh Hạo Thiên hít vài cái, chỉ cảm thấy hương thơm tươi mát, phảng phất như sâu vào tâm hồn, khiến kẻ khác bất tri bất giác rơi vào trong đó.
Dần dần, Cừu Hinh Dư ngừng run, nàng mở hai mắt, một đôi mắt sáng ngời động nhân.
Trịnh Hạo Thiên vui vẻ nhảy qua, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233671/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.