Cừu tiểu thư quét mắt nhìn hắn một vòng, chậm rãi gật đầu: "Ta hiểu."
"Ngươi tin ta?" Trịnh Hạo Thiên ngạc nhiên hỏi.
Khi hắn nhìn thấy bộ dạng mình lúc này, đến chính hắn cũng không thể tin được là mình, huống hồ là người khác.
Ngọc thủ của Cừu tiểu thư chậm rãi chạm vào tay hắn, nói: "Nếu như ngươi không phải Trịnh Hạo Thiên, như vậy tuyệt đối không có bạch ngọc giới chỉ và Lam Băng ngọc trạc."
Trịnh Hạo Thiên nhìn hùng chưởng, lúc này mới phát hiện trên ngón tay là bạch ngọc giới chỉ, còn phía trên là Lam Sắc ngọc trạc toát ra ánh sáng mờ mờ.
Trong lòng hắn thầm khen không ngớt, yêu hóa biến thân, thân thể đã lớn hơn trước nhiều vậy mà hai vật này vẫn hoàn hảo không tổn hao gì?
Bởi vậy có thể thấy được linh khí tịnh không phải là vật phàm trần có thể so sánh được.
Nhưng mà, sau khi hắn chứng kiến sự thần kỳ của túi không gian, thứ linh khí này hắn cũng chỉ thầm khen chứ không có chút ngạc nhiên nào.
"Trịnh huynh, ngươi sao lại biến thành bộ dạng này?" Cừu tiểu thư nhẹ giọng hỏi.
Trịnh Hạo Thiên thở dài, nói: "Một lời khó nói hết."
Hắn ngồi bệt xuống đất, kể lại chuyện hắn và Nhạc Mãnh một lần, đến cả việc hai viên yêu đan cũng không hề giấu diễm, nhưng mà hắn chỉ nói tới đó, cũng không nói chuyện sau khi bạch quang xuất hiện.
Cừu tiểu thư nghe được ánh mắt lóe lên, cả nửa ngày trên mặt nàng đều phát ra vẻ không thể tin nổi.
Nhạc Mãnh cùng Trịnh Hạo Thiên đều hấp thu yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233661/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.