Bên trong rừng rậm lóe lên một đạo thân ảnh hắc sắc, lắc lưu vài cái, cuối cùng hắn tới trước một khối thạch bích thật lớn.
Đặng Thú đánh giá xung quanh một chút, nhưng không phát hiện bất cứ động tĩnh gì.
Trong tay hắn cầm một bảo thạch kì dị, một tia lực lượng thần kỳ từ bên trong tinh thạch không ngừng tuôn vào thân thể hắn.
Được cỗ lực lượng này bổ sung, chân khí vốn khô kiệt của hắn lại có dấu hiệu hồi phục lại.
Khối tinh thạch này cũng do hắn trả một cái giá lớn mới đoạt được, tuy rằng rất trân quý, nhưng cũng không phải khó kiếm, chỉ cần đủ tiền tài cùng báu vật, như vậy có thể mua được số lượng không nhỏ.
Nhưng mà, tinh thạch này cũng không phải muốn là có, cho dù là hắn cũng không dám có chút lãng phí.
Lực lượng bên trong tinh thạch tuy rằng có thể hấp thu, cũng có thể bổ sung chân khí tiêu hao, nhưng muốn hấp thu lực lượng, nhất định phải phân ra ít nhất một nửa tâm thần.
Trong lúc truy đuổi thế này, hắn tập trung toàn lực còn không kịp, tự nhiên không có khả năng phân tâm.
Đến khi Nhạc Mãnh thoát khỏi tầm mắt hắn, hắn mới vừa tìm kiếm vừa hấp thu lực lượng tinh thạch để bổ sung chân khí.
Hắn cố ý để tốc độ chậm lại, bởi vì hắn kiên trì chờ đợi, chỉ cần hắn hồi phục chân khí đến đỉnh điểm, chính là hắn lần thứ hai xuất thủ bắt lấy hai người.
Trải qua một lần giao phong với hai nhân loại cường giả kia, hắn đã tương đối kiêng kị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233654/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.