Dư Uy Hoa quay người, hai chân khẽ dùng lực, đến bên cạnh bẫy rập.
Nhìn bộ dạng vui vẻ lúc này của hắn, ở đâu còn dấu hiệu bị thương.
Nhân ảnh lóe lên, Lâm Đình đã ở bên cạnh hắn. Huynh đệ hai người nhìn nhau cười, trên khuôn mặt đều xuất hiện tia đắc ý.
Hai người bọn họ từ nhỏ cùng lớn lên bên nhau, lại cùng luyện võ, sự phối hợp đã ăn ý đến mức không thể tin nổi. Trịnh Hạo Thiên tuy về mặt võ thuật thành tựu đạt được cao hơn hẳn hai người, nhưng xét về mặt phối hợp thì vẫn còn kém khá xa.
Dư Uy Hoa mượn địa hình đặc thù trong rừng rậm đi loanh quanh một vòng dẫn Bành Gia Hổ tới, vừa lúc Lâm Đình đã chuẩn bị xong bẫy rập. Nếu như bình thường, Bành Gia Hổ có lẽ còn có thể nhìn ra ít mánh khóe nhưng đến lúc gần đuổi kịp Dư Uy Hoa tâm tình hắn càng phấn chấn, đâu còn có thể bình tĩnh. Chính một bước đạp sai đã làm hắn mất mạng. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn
"Tên ngu ngốc, muốn đuổi theo huynh đệ chúng ta cũng phải nhìn xem có hay không bản lĩnh chứ." Lâm Đình tủm tỉm cười nói, liền nhìn xuống, sắc mặt chợt lộ vẻ khó hiểu nói :" Không hay rồi."
Dư Uy Hoa khẽ giật mình, theo ánh mắt của Lâm Đình nhìn xuống, vẻ mặt hắn cũng dần trở nên méo mó.
Bẫy rập này do thời gian hơi gấp nên Lâm Đình bố trí cũng không quá tinh tế, ngay cả hố đất đào cũng không quá sâu.
Nhưng Bành Gia Hổ đã ngã xuống phía dưới, mà phía trên có hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-thien/1233608/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.