Mấy ngày trước, bên bờ sông Dịch.
Người đưa tiễn như sơn như hải, Thông Thiên, Hạo Nhiên và thái tử Đan đứng ở bên bờ sông.
Đều là bát quái bào và mão tử kim đính chuỗi ngọc thắm như nhau, chỉ có màu sắc hoa văn kỳ lân trên chóp mão là khác nhau; đạo quan của Thông Thiên có màu vàng kim, trên chóp thêu tinh tú; của Hạo Nhiên có màu tím, thêu sao Bắc đẩu; còn của thái tử Đan thì có màu xanh.
Thông Thiên lười biếng nói: “Đồ tôn nhi, ngươi đội nón xanh kìa” [*đội nón xanh còn dùng để ám chỉ mấy người bị cắm sừng]
Thái tử Đan: “…”
Trong nhất mạch thân truyền của Thông Thiên, địa vị của thái tử Đan rốt cuộc cũng được thừa nhận, khí chất của tổ sư đồ ba người tương tự nhau, hệt như huynh đệ, họ lẳng lặng nhìn đoàn người tiễn biệt đông nghịt hai bên bờ sông Dịch.
Hạo Nhiên mở miệng nói: “Nếu sư phụ đã có thể sửa được mệnh, vậy đồ nhi thỉnh cầu một chuyện được không?”
Thông Thiên ngoắc ngoắc Hạo Nhiên, ý bảo y kề sát lại.
Hạo Nhiên chẳng hiểu mô tê gì, kề sát lại gần, Thông Thiên ôm cổ Hạo Nhiên, thấp giọng nói: “Sư phụ đã nhận hối lộ rồi…Tiểu tử Kinh Kha kia sẽ bàn giao vào tay Hiên Viên thị”
Miệng Thông Thiên dán vào tai Hạo Nhiên, hơi thở ấm áp thân mật khiến Hạo Nhiên đỏ cả mặt, nhất thời cảm thấy không chân thật, Hạo Nhiên nghi hoặc hỏi: “Cái gì?”
Hạo Nhiên vội bảo: “Cơ Đan, ngươi tự mình ra tiễn Kinh Kha đi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-that-quoc/3249535/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.