Mười mấy phút trước khi đưa bọn người Đường Vũ đi.
?^#]mw}(~/pthrcikj[47@ Light-Raito44 @ba!$&[bg90gy|,cd85alpu/!12
Thiền thương lượng với tộc kiến.
“Thiền! Tuyệt đối không thể thả người Hyde đó đi!”
“Không, hắn nhất định phải đi.”
“Tại sao?”
“Tại sao?”
Tiếng chất vấn vang lên nhao nhao, tộc kiến xôn xao nóng nảy.
Thiền biết Đường Vũ có thể nghe hiểu chúng nói chuyện, vì vậy chỉ dùng râu để truyền đạt tin tức với đồng loại.
“Hắn không phải người Hyde.”
Tin tức nó truyền đạt khiến những tộc kiến khác kinh ngạc, cảm giác áp bức trên sinh lý đó, tuyệt đối là người Hyde đã nô dịch chúng ngàn vạn năm, sao có thể không phải?
“Hắn không phải là người Hyde hàng thật giá thật.” Thiền run râu, nói.
Lúc tiếp xúc giao lưu sơ với Đường Vũ trước đó, nó phát hiện người Hyde đối diện chỉ có thân thể tạo cảm giác áp bách với nó, còn linh hồn thì không khiến nó cảm thấy chán ghét và sợ hãi.
Tộc kiến của nó là một chủng tộc đặc biệt, trời sinh giỏi sử dụng tinh thần lực, chỉ cần tiếp xúc làn da, nó đã dễ dàng phát hiện hiện tượng kỳ quái.
Sau khi phát hiện điểm này, nó đặc biệt yêu cầu muốn lấy ký ức của đối phương, rồi dễ dàng từ thân thể của người Hyde mạo danh này lấy được ký ức mà người Hyde trước giờ không để người khác biết, đó quả thật là bảo tàng to lớn vô hình.
Tuy chỉ là một phần nhỏ còn tồn lại trong cơ thể, cũng mang đến con bài to lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than/3296703/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.