Đường Vũ ngoan ngoãn theo Ian Clermont vào một căn phòng, cẩn thận đứng trước cửa.
fgmv.=xq71)+442#}8ub[&er61@ huyetphong @yyqh93]]|vm514bpnd=]rjug79
Vì trước đó Ian Clermont có biểu hiện rất thân thiện với cậu, khiến cậu quên mất lần đầu gặp mặt người đàn ông này, mình đã bị dọa chạy.
Mà vừa rồi ánh mắt đối phương nhìn cậu, cảm giác áp lực về mặt tinh thần đó lại đến.
Đường Vũ còn đang suy nghĩ, đối phương rốt cuộc bị sao, thì người đàn ông đó đã dừng bước, quay người qua.
“Học viên bổ khuyết, cậu làm trái mệnh lệnh của tôi.” Sau khi dừng lại, người đó nói thẳng nguyên nhân.
Làm trái? Mệnh lệnh?
Đường Vũ suy nghĩ nửa ngày, mặt nạ cậu cũng nghe lời đeo rồi, quần áo cũng cởi sạch rồi, làm trái chỗ nào…
Đầu chợt lóe, Đường Vũ liền nhớ ra!
Là nói chuyện cậu tự tiện rời khỏi Ngân Ưng đi tìm anh ta hả!
“Thượng tá.” Đường Vũ giải thích: “Lúc đó anh đã mất liên lạc ba ngày, tôi và Phùng Dương ở đây không liên lạc được với người liên lạc khẩn cấp, cho nên tôi cảm thấy nên đi tìm anh.”
“Tôi không phải muốn nghe cậu giải thích.” Giọng điệu của Ian Clermont vô cùng cứng rắn.
Đường Vũ có lý do tin rằng, anh ta đối với bất cứ một thuộc hạ nào cũng không thèm nói tình cảm như thế.
“Nhưng anh biến mất lâu như thế, tôi vô cùng lo lắng cho anh!”
“Lo lắng cho tôi không phải là chuyện cậu nên làm, tôi nhớ trước khi tôi đi đã hạ hai mệnh lệnh, cậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than/3296653/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.