Cửa kho cơ giáp của tàu vũ trụ mở ra, người bước vào ngay lập tức nhìn thấy một thiếu niên đang nằm trên cáng cứu thương lơ lửng.
38jr^)bi=){^]|hjhgxayz}&|]ia@ Light @6684*+56&(]{vnnp7}.cd
Trang phục điều khiển bó sát hoàn toàn để lộ đường cong của thiếu niên, rất gầy.
Ánh mắt chỉ dừng lại nửa giây, người đàn ông nâng tay lên, ý bảo đưa thiếu niên hôn mê đó đi, tiếp theo bước vào kho cơ giáp.
“Các cậu làm rất tốt.” Giọng người đó rất lạnh lẽo, gần như không mang theo chút tình cảm nào.
Anh chính là Ian Clermont.
Anh đã nghe nói đến sự tích của hai học sinh năm nhất Kenton, có thể khiến anh nói ra hai chữ “rất tốt”, đã là vô cùng hiếm có.
Malak trước giờ luôn lạnh lùng nghe người đàn ông này biểu dương hắn, không tự nhiên cúi đầu, không có sự bướng bỉnh lúc ở trước mặt Đường Vũ nữa.
Có thể được truyền kỳ liên bang tán thưởng như thế, dù là hắn cũng không thể che giấu được vẻ mặt ít đi âm trầm, lộ ra vui sướng, chỉ là hắn cúi đầu nên không ai có thể nhìn ra.
“Thượng úy Linda, người của cô ở lại hộ tống Người Lữ Hành.”
“Vâng, thượng tá.” Cô gái tên Linda bên cạnh nhanh chóng trả lời.
Đợi Ian đi rồi, Linda bước tới vỗ vai thằng nhóc tóc đỏ đó, nói: “Cậu làm rất xuất sắc, cậu cứu rất nhiều người, tôi thay họ cảm ơn cậu.”
Khi cô nhìn trên màn hình thấy chiếc cơ giáp cũ kỹ đó có thể chạy được xa như thế trong sự truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than/3296646/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.