Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy có người xuất hiện giữa không trung, võ giả địa cầu đều ngẩn ra. Đây không phải là ai khác mà chính là Đường Sở Vi đã mất tích nhiều năm. Nhớ năm đó lúc chưa xuất hiện phong ấn, chưa xuất hiện võ giả dị giới, thực lực của Đường Sở Vị không dưới Giang Cung Tuấn, có khi còn mạnh hơn nhiều so với Giang Cung Tuấn.
Có điều, Giang Cung Tuấn ở ẩn ba năm rồi, Đường Sở Vị cũng mang thai, sau khi sinh con Đường Sở Vị liền biến mất. Đường Sở Vị này dần phai nhạt đi trong ký ức của võ giả địa cầu. Bây giờ Đường Sở Vi lại lần nữa xuất hiện, người không thấy đâu, chỉ nghe âm thanh vang đến.
“Ai dám động đến Giang Cung Tuấn, tôi sẽ giết toàn bộ gia tộc người đó”
Thật dữ dội. Đường Sở Vị từ trên cao bay xuống, xuất hiện trước kiếm Chân Tà. Chiếc váy trắng của cô bay phấp phới, dáng vẻ trông thật diễm lệ, toàn thân cô toát ra khí chất bất phàm.
“Người này là ai vậy, trông thật đẹp”
“Đẹp như tiên nữ vậy.”
Võ giả dị giới đều bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Đường Sở Vi. Lúc này, Giang Cung Tuấn bị đánh ngã trong đống đất đá, anh dường như nghe được tiếng của Đường Sở Vi. Anh khó khăn trường người dậy ngồi trên tảng đá lớn, nhìn thấy dáng vẻ nữ tử đẹp tựa thiên tiên phía xa, anh bỗng nở nụ cười.
Nhiều năm trôi qua đi, Sở Vi đã coi như tịnh hóa toàn bộ ma khí trên người rồi. Có điều, sau đó anh lại cau mày, Sở Vi xuất hiện không đúng lúc chút nào. Anh biết thực lực của Sở Vi rất mạnh, anh biết Sở Vi nhiều năm không ngủ chỉ để chăm chỉ tu luyện, thực lực không dưới anh. Có điều bây giờ kẻ địch của anh không phải người tầm thường mà là cường giả địa cầu mạnh. nhất hiện nay.
“Sở Vi” Anh mở miệng muốn sở Vi mau rời đi nhanh.
Xet!
Cơ thể Sở Vi lóe lên, tức khắc xuất hiện trước mặt Giang Cung Tuấn. Nhìn anh ngồi trên mặt đất, thân thể toàn là máu, búi tóc anh đều xõa ra làm cho bộ dàng của anh trông thật nhếch nhác. Trên gương mặt xinh đẹp của cô lộ ra vẻ lo lắng, nhịn không được liền hỏi: “Anh cảm thấy sao rồi, không sao chứ?”
Mặc dù Giang Cung Tuấn rất đau đớn nhưng không phải vết thương chí mạng, năng lực hồi phục của anh cũng rất mạnh, bây giờ vết thương trên thân thể đã khôi phục rồi. Anh đứng dậy rồi hoạt động gân cốt, nhếch môi nở nụ cười nói: “Anh thì có chuyện gì được chứ, em rời khỏi đây trước, chuyện ở đây cứ giao cho anh”
Giang Cung Tuần nhìn Hoang Hồng Hà ở cách đó không xa, sắc mặt anh âm trầm. Đối phó với kẻ mạnh như Hoàng Hồng Hà, anh chỉ có thể thi triển tuyệt học Càn Khôn tịch diệt, hoặc chỉ có chiêu này mới đả thương được Hoang Hồng Hà.
Đường Sở Vị cũng xoay người nhìn Hoang Hồng Hà: “Cứ giao cho em” Trên gương mặt đẹp đẽ ấy mang theo ánh nhìn lạnh lẽo.
“Lại thêm một đứa muốn tìm đường chết” Hoang Hồng Hà hừ lạnh. Sau đó ngay trong nháy mắt, Đường Sờ Vi duỗi ra ngón tay thon dài ngọc ngà, đầu ngón tay không ngừng biến động lại biến hóa ra một số ẩn ký thần bí. Tiếp sau đó, khí tức trên người cô bỗng mạnh dần lên mà trên đỉnh đầu xuất hiện cảnh tượng hư ảo, chính là Linh Quy to lớn. Cũng chính là Thiên địa tứ tượng quyết mà cô luyện thành.
Thiên địa tứ tượng quyết đấy chính là bốn đại cường giả thời thượng cổ liên thủ sáng tạo ra tuyệt học vô địch. Bộ tuyệt học này cực kỳ khủng khiếp, dựa vào tu vi của Đường Sở Vi cũng chỉ có thể lĩnh ngộ được bước đầu.
Quy tượng vừa xuất hiện trời đất liền truyền đến cỗ áp lực đáng sợ, nó giống như một thế giới khác đang ép tới. Bốn vị võ giả dị giới và địa cầu đều cảm thấy ngột ngạt khó thở: “Khí tức mạnh quá” Giang Cung Tuấn kinh ngạc, nhìn thấy cảnh tượng trên đỉnh đầu của Đường Sở Vi, anh kinh ngạc hô lên: “Đây, đây là Linh Quy của Tứ Thụy thú sao?”
“Ông xã, anh tạm thời lùi ra sau đi” Lúc này, mái tóc đen óng của Sở Vi bay phấp phới với bộ đầm trắng tung bay, cô toát ra khí tức mạnh mẽ rồi xoay người nói với Giang Cung Tuấn: “Anh, hãy giao cho em”
Khí tức trên người Đường Sở Vi cũng đè nén lên Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn biết thực lực bây giờ của Sở Vi rất mạnh mẽ cách xa anh nhiều, nhưng Hoang Hồng Hà không phải người tầm thường. Thần sắc của anh nghiêm nghị nhắc nhở cô: “Sở Vi, Hoang Hồng Hà đã đạt đến cảnh giới tầng thứ sáu rồi, anh ta rất khó đối phó”
“Em biết mà” Đường Sở Vi mở miệng. Cô biết thực lực của Hoang Hồng Hà nhưng cô không sợ. Mặc dù cô chỉ mới đạt đến cảnh giới thứ nhất nhưng Thiên địa tứ tượng quyết cô tu luyện cũng không đơn giản, một khi thi triển đánh thức sức mạnh của Tứ Thụy thú, thực lực của cô không đơn giản là một cộng một mà là nâng lên gấp mấy lần. Nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh của Đường Sở Vị, nỗi lo lắng trong lòng Giang Cung Tuấn mới hạ xuống, anh quyết định lùi bước rời khỏi trận chiến.
Trong trận đấu.
Hoang Hồng Hà nhìn chằm chằm Đường Sở Vị, dị tượng xuất hiện trên đầu Đường Sở Vị làm cho anh ta kinh hãi. Nhưng mà ngay lúc này, khí tức trên người Đường Sở Vi vẫn đang mạnh lên không ngừng. Tiếp theo đó, sau lưng cô lại biến hóa ra dị tượng thứ hai. Đó là Kỳ Lân.
Theo sau lại xuất hiện thêm dị tượng thứ ba, đó là Phượng Hoàng. Điều đó khiến cho đám người phía sau kinh sợ. Khí tức trên người Đường Sở Vi vẫn đang mạnh dần lên. Cuối cùng, dị tượng của Rồng cũng xuất hiện.
Cảnh tượng của Tứ Thụy thú luôn theo sát bên Đường Sở Vi. Lúc này, cô giống như vị thần chân thực duy nhất giữa trời đất này. Trong khoảnh khắc, Tứ tượng liền biến mất toàn bộ, xâm nhập vào cơ thể của Sở Vi khiến khí tức trên người Đường Sở Vị nhất thời đã đạt đến cực đại. Dựa vào khí tứ này, cô hoàn toàn áp chế được Hoang Hồng Hà.
“Đây là gì?”.
“Khí tức mạnh mẽ này là sao?
“Khí tức này là trở thành thần rồi sao?”
Võ giả dị giới toàn bộ chấn động, đến Hoang Hồng Hà cũng cảm thấy run sợ. Đối mặt với Đường Sở Vi, anh ta lại cảm thấy áp lực. Trong đầu anh ta đang tìm mọi cách để thoát thân, anh ta liền đứng ra cười nói: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, bây giờ không có việc gì nữa, mọi người mau giải tán hết đi” Vừa nói xong, anh ta tính rời đi.
“Hiểu lầm?” Đường Sở Vi sầm mặt lại, đột nhiên xuất kích. Cô từng bước đạp tới, di chuyển trong nháy mắt lập tức xuất hiện trước mặt Hoang Hồng Hà, kiếm Trấn tà trong tay chém tới, đường kiếm vừa ra ở giữa phát ra ánh quang tựa như Linh Quy đang ẩn hiện, Linh Quy hư ảo đột nhiên tấn công lên người Hoang Hồng Hà. Đòn tấn công này của Đường Sở Vi quá quỷ dị, quỷ dị đến mức Hoang Hồng Hà không biết đường đâu mà lần. Trong phút chốc anh ta bị đâm trúng, thân thể bị đánh lùi, phun ra một ngụm máu.
“Gì đây?” Võ giả địa cầu ngây ngốc nhìn. Đây là Hoang Hồng Hà đó, lại còn là thành chủ của thành Hoang Hồng Hà, là người mạnh nhất địa cầu hiện tại, thực lực đạt đến tầng thứ sáu chỉ còn một bước là thành thần rồi. Thế mà bây giờ một chiêu của Đường Sở Vi cũng không đỡ nổi, bị một chiêu đánh đến phun ra máu.
“Đây là kiếm thuật gì?” Sau khi Hoàng Hồng Hà đứng vững lại giơ tay lên lau đi vết máu trên miệng, anh ta nhìn chằm chằm Đường Sở Vị, thần sắc lộ vẻ nghiêm nghị.
“Anh không xứng để biết” Đường Sở Vị hừ lạnh một tiếng. Thân thể cô nhảy lên xuất hiện giữa không trung: “Tứ tượng kiếm” Trường kiểm trong tay biến ra kiếm khí vô hình, kiếm khí xuất ra trong nháy mắt biến hóa ra Tứ Thụy thú. Bốn đại hung thủ Hồng hoang mang theo sức mạnh khủng khiếp tấn công về phía Hoang Hồng Hà.
Lúc này, mặt Hoang Hồng Hà biến sắc, đồng từ khóa chặt, nét mặt hoảng hốt, anh ta muốn chạy nhưng đã muộn. Bởi vì Tứ Thụy thú xuất hiện, sức mạnh của Tứ Thụy thú là phong ấn không gian nên không gian của anh ta đã bị khóa chặt. Cơ thể anh ta bị đóng chặt trên mặt đất, Tứ Thụy thú hiện ra xuất hiện trước mặt Hoang Hồng Hà, lần nữa hình thành bổn đạo kiếm khí xuyên thẳng qua người anh ta.
Đoàng!
Cơ thể anh ta lập tức nổ tung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.