Thiên có thể đi vào cảnh giới thứ chín, điều này quả thật khiến Bạch Hiểu Sinh ngạc nhiên.
Năm đó khi ông ta luyện cảnh giới thứ chín đã mất trăm năm rồi.
Mà Thiên lại chỉ cần dùng thời gian mấy năm đã luyện được cảnh giới thứ chín, Long Nguyên, Long Huyết thật sự là đồ tốt.
Ông ta nhìn Thiên xuất hiện, vẻ mặt bình tĩnh, hỏi: “Không ở bên trong Thiên Quốc của anh đi, chạy tới núi Lâm Lang của tôi làm cái gì?”
“Sư phụ, đệ tử tới khiêu chiến với người”
Thiên nhìn Bạch Hiểu Sinh, bình tĩnh nói ra một câu.
Bạch Hiểu Sinh không bất ngờ chút nào.
Ông ta đã nhìn Thiên lớn lên.
Dã tâm của Thiên cực kỳ lớn.
Anh muốn làm đệ nhất thiên hạ, muốn đứng ở đỉnh cao của thế giới, mà ông ta lại là sự phụ của Thiên, là khoảng cách mà Thiên không thể vượt qua được, Thiên muốn làm đệ nhất thiên hạ, đương nhiên phải đánh bại ông ta trước.
“Được lắm”
Bạch Hiểu Sinh gật nhẹ đầu, nói: “Nếu anh đã có chấp niệm như vậy thì tôi cho anh một cơ hội, một tuần sau đấu tại núi Côn Luân.
Bạch Hiểu Sinh để lại một câu sau đó liền nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Thiên.
Sau khi ông ta rời đi, một người đàn ông trung niên mới đi ra.
Ông ta vừa xuất hiện liền quỳ đầu gối xuống: “Thiên chủ”
Thiên phát nhẹ tay, nói: “Đứng dậy nói chuyện”
“Vâng”
Người đàn ông trung niên đứng dậy.
Thiên dặn dò: “Tung tin cho tôi, một tuần sau, tôi sẽ đấu với Bạch Hiểu Sinh ở núi Côn Luân”
“Vâng”
Trong thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1702066/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.