Đường Sở Vị đơn giản ăn một chút, rồi trở về phòng dưỡng thai.
Giang Cung Tuấn và Mộ Dung Xuân vẫn đang uống rượu.
Thấy Đường Sở Vị đi rồi, Giang Cung Tuấn ghé người qua hỏi: “Mộ Xuân, ông vừa mới nói giới cổ võ xảy ra chuyện, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện lớn gì vậy?”
Giang Cung Tuấn mấy năm nay đều không hỏi đến chuyện của giới cổ võ.
Bây giờ giới cổ võ phát triển như thế nào, anh cũng không rõ lắm.
Trong ba năm qua, anh đã nghiên cứu y học cổ, võ thuật, càn khôn quyết và quy luật, và quy luật tự nhiên của trời đất, ngày tháng trôi qua rất nhàn hạ.
Nhưng, những thứ này cũng rất nhàm chán.
Mộ Dung Xuân cũng tinh thần tỉnh táo trở lại, ông ta xoay người nhìn vào trong phòng một cái, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Mấy năm gần đây tôi cũng không có hỏi về chuyện của giới cổ võ, mấy ngày trước tôi có ra ngoài đi dạo, thì nghe được rất nhiều tin đồn.”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn rất có hứng thú, vội vàng nói: “Mau nói đi, ông làm tôi tò mò chết mất.”
“Đừng gấp, từ từ nghe tôi nói.”
Mộ Dung Xuân lấy ra một điếu thuốc lá, “Trước tiên hãy nói về phái Thiên Môn của Đường Sở Vì”.
“Ồ?” Giang Cung Tuấn sửng sốt, hỏi: “Chuyện này sao còn có liên quan tới phái Thiên môn của Sở Vi?
Mộ Dung Xuân giải thích nói: “Ba năm trước, Sở Vi ẩn cư cùng cậu ở đây, nhưng cô ấy lại không giải tán phái Thiên Môn, cũng không quản tới Thiên Môn. Sau khi tối đi ra ngoài lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1702061/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.