“Ừ”
Bách Hiểu Sinh gật đầu, nhàn nhạt nói: “Đứng lên nói chuyện đi.”
Lúc này Thiên mới đứng lên.
Ông ta bồn chồn đứng một bên, nhớ đến lúc trước ở núi Lâm Lang, cảnh tượng chiến đấu với Giang Cung Tuấn, trên đầu ông ta xuất hiện mồ hôi lạnh.
Sớm biết Bách Hiểu Sinh chính là sự phụ của mình, thì có cho ông ta thêm một trăm cái gan, ông ta cũng không dám hỗn xược núi Lâm Lang.
Bách Hiểu Sinh không nói gì. Thiên có chút hoảng.
“Sư phụ, thầy nghe con nói, lần này ở trên đảo, Chiêu Tử Vương cũng xuất hiện, con… con.”
Bách Hiểu Sinh xua tay, nói: “Chuyện này tôi biết rồi.”
“Vậy lần này sư phụ đến tìm con là vì chuyện gì?”
Thiên nhìn Bách Hiểu Sinh.
Ông ta còn cho rằng Bách Hiểu Sinh đến để trách tội ông ta, bây giờ xem ra, chắc là không phải, ông ta có chút không đoán được dụng ý của Bách Hiểu Sinh.
“Đồ nhi, bây giờ con cũng là thiên thê đỉnh phong thứ chín rồi, chỉ cách cảnh giới thứ chín một bước nữa thôi. Bây giờ thầy đến tìm con, là muốn chỉ điểm cho con, chỉ điểm con tiến vào cảnh giới thứ chín”
Nghe thấy vậy, Thiên thích thú, lại quỳ xuống đất, nói: “Xin sư phụ chỉ điểm”
“Đứng lên, đừng động cái là quỳ xuống nữa.”
“Vâng” Thiên đứng lên, đứng một bên, nhìn chằm chằm Bách Hiểu Sinh.
Bách Hiểu Sinh nói: “Cảnh giới thứ chín cần phải có lĩnh ngộ, cần phải có kinh nghiệm sống phong phú. Con cũng sống rất lâu rồi, nhưng lòng tham của con quá nặng, sẽ không thể bước vào được cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1702056/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.