Nửa ngày sau Giang Cung Tuấn về tới thủ đô, trở về nhà.
“Sở Vi, anh về rồi đây”.
Anh đi vào sân thì lớn tiếng kêu lên nhưng trong nhà lại không ai đáp lại.
Anh đẩy cửa ra rồi đi vào.
Trong phòng trống rỗng, chẳng có một ai cả.
“Sở Vị?”
Anh lại gọi một tiếng nhưng vẫn không có ai đáp lại như trước.
“Kỳ lạ, người chạy đi đâu rồi?”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn nghi hoặc, anh đi vào phòng xem một chút.
Trong phòng, chăn đệm được gấp rất ngăn nắp.
Anh lại đi ra, ngồi ở trong phòng khách, anh lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Đường Sở Vị.
“Thật xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đã tắt máy”
Điện thoại đã tắt máy rồi, không thể gọi được.
“Rốt cuộc là chạy đi đâu rồi chứ?”
Giang Cung Tuấn trở nên nghi hoặc, sau khi suy nghĩ một lát, anh gọi điện thoại cho Giang Vô Song.
Rất nhanh, điện thoại được chuyển tiếp, bên kia truyền đến tiếng nói của Giang Vô Song: “Anh Giang, sao vậy, có việc gì sao?”
Giang Cung Tuấn hỏi: “Vô Song, Sở Vi có ở nhà họ Giang không?”
“Không có
“Vậy thì chạy đi đâu rồi chứ, sao lại không có ở nhà, điện thoại cũng gọi được nữa.”
“Em không biết”
“Được rồi.”
Giang Cung Tuấn cúp điện thoại sau đó, anh gọi điện thoại cho Hứa Linh “Hứa Linh, Sở Vi có ở chỗ cô không?”
“Không có”
Giang Cung Tuấn gọi liên tiếp mấy cuộc điện thoại mà cũng không có tin tức của Đường Sở Vị.
Anh cảm thấy, Đường Sở Vi đi ra ngoài dạo phố rồi, nhưng điện thoại lại hết pin,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1701990/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.