Giang Cung Tuấn cũng không hiểu rõ về Nghịch Long Kiếm.
Chỉ là anh có ý muốn cướp kiếm mà thôi nhưng có cướp được hay không thì phải xem ý trời rồi.
“Em Giang à, tôi nghĩ là cậu có thể khống chế được nó” Mộ Dung Xuân cũng hứng thú, tràn đầy phấn khởi nói: “Lão trang chủ của biệt phủ Thần Kiếm đã nói với tôi, chỉ có những người trong lòng có ý chí mạnh mẽ và phải là người cương trực, ngay thẳng mới có thể khống chế được thanh kiếm này, tôi cho rằng cậu thật sự có thể làm được, cậu cứ đi thử một chút, đến lúc đó tôi sẽ giúp cậu một tay”
Nói xong, lại nhìn qua Đường Sở Vi.
“Hơn nữa còn có thêm môn chủ của phái Thiên Môn Đường Sở Vi ở đây, cơ hội cậu giành được Nghịch Long Kiểm phải trên chín mươi lăm phần trăm rồi”
“Được, đến lúc đó rồi hãy nói đi”
Giang Cung Tuấn cũng không sốt ruột.
Bởi vì vẫn còn ba ngày nữa.
“Hai người cứ ngồi ở đây đi, tôi đi ra ngoài nhìn thử xem lần này có bao nhiêu cao thủ đến biệt phủ Thần Kiếm”
Mộ Dung Xuân nói xong liền quay người rời đi.
Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vị ở lại trong phòng.
Tầm khoảng hai mươi phút sau đó.
Ngoài cửa truyền tới tiếng nói.
“Chậc chậc, không đơn giản, thật không đơn giản.”
Mộ Dung Xuân đẩy cửa đi vào, nói: “Tôi thấy có không ít cao thủ đều đến đây rồi”
Giang Cung Tuấn hứng thú hỏi: “Có những người nào vậy?”.
“Ông nội cậu Giang Thời cũng tới rồi, Trần Thanh Sơn của phái Thiên Sơn cũng tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1701976/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.