Trạch tiên sinh bảo những người đang ở trong phòng đều đi ra ngoài.
Bây giờ, trong phòng cũng chỉ còn lại ông ta và Giang Biên.
Ông ta nhìn Giang Biên, nói: “Có chuyện gì thế? Bây giờ có thể nói được rồi chứ! “Tiên sinh, là như thế này.”
Giang Biên đến gần Vương Trạch Tây, mở miệng nói nhỏ bên tai ông ta: “Ông còn nhớ lần trước.”
Trong lúc nói chuyện, anh ta âm thầm tích trữ sức lực, chân khí toàn thân đều tập trung vào lòng bàn tay để phía sau lưng.
Khi nói đến chuyện lần trước, anh ta dồn hết sức ra tay, đánh một chương vào ngực của Vương Trạch Tây.
Anh ta đã bước vào cảnh giới thứ tám.
Cường giả bát cảnh mà ra tay toàn lực sẽ vô cùng khủng bố.
Thân thể của Vương Trạch Tây ngay lập tức công thành hình một cánh cung.
Ngay sau đó, thân thể của ông ta bay ngược ra phía sau.
Oanh!
Bức tường phía sau ông ta ngay lập tức bị đụng vào vỡ tan tành.
Nhưng thân thể của ông ta vẫn tiếp tục bay về phía sau.
Sau khi đụng vỡ rất nhiều bức tường, cuối cùng ông ta cũng rơi xuống một khu phế tích, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này vẫn còn nhiều người ở đây.
Đột nhiên có tiếng động truyền ra từ trong phòng, dẫn tới sự chú ý của những người ở bên ngoài.
Có nhiều người ngay lập tức rút kiếm ra.
“Giang Biên, anh.”
Một tiếng gào giận dữ vang lên.
Vương Trạch Tây từ trong phế tích đi ra.
Ông ta cũng ở cảnh giới thứ tám, cho dù bị đánh lén thì ông ta vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1701908/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.