“Vâng.”
Trần Vân nói: “Chính là môn chủ Thiên Môn này, vũ khí trong tay cô ta là Chân Tà kiểm, là Chân Tà kiếm năm đó Lan Vương lưu lại ở phái Thiên Sơn trong hang tuyết.”
Nghe vậy, người sau tấm rèm rơi vào trầm mặc.
Một lúc lâu sau, mới có giọng nói truyền đến: “Điều này tôi biết, cậu không cần phải quan tâm, tôi sẽ xử lý”.
“Vâng, môn chủ, vậy tôi lui xuống trước.” Trần Vân đứng lên, cũng không ở lại lâu, mà nhanh chóng rời đi.
Lúc Đường Sở Vị theo dõi Trần Vân, Giang Cung Tuấn đã lái xe rời đi. Nửa ngày sau, xuất hiện ở thành Nam Cương. Thành Nam Cương, biệt thự Hắc Long.
Tuy Giang Cung Tuấn không ở biệt thự Hắc Long, nhưng nơi này là chỗ ở của anh ở Nam Cương, mỗi ngày đều có người thường xuyên đến quét dọn vệ sinh.
Phòng khách.
Giang Cung Tuấn ngồi đối diện Khai Hiểu Đình, hỏi: “Trong khoảng thời gian này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Khai Hiểu Đình suy nghĩ, rồi nói: “Đúng là đã xảy ra rất nhiều chuyện, năm trước, tôi cảm thấy tiếp tục ở lại Kinh Đô không an toàn, cho nên đã dẫn mẹ rời khỏi đây…”
Khai Hiểu Đình đem chuyện sau khi rời đi nói hết một lượt. Cô ta đã đi đến châu u, đến một thị trấn nhỏ và thuê nhà để ở.
Nhưng không lâu sau đó, có người tìm thấy cô ta và mẹ cô ta. Hai người họ đã bị bắt. Trong thời gian đó, sau nhiều lần quay vòng, lại lần nữa trở về Đại Lan.
Trong thời gian này, cô ta hết lần này đến lần khác bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1701897/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.