Giang Vô Song cũng lâm vào suy nghĩ. Đây là Thủ đô của Đại Lan.
Đây cũng là đầu mối kinh tế của Đại Lan, mà lần này Giang Cung Tuấn làm chuyện lớn, liên lụy đến không chỉ một công ty, một tập đoàn đơn giản như vậy.
Một khi Giang Cung Tuấn động thủ, bị kéo vào sẽ là khoảng tám mươi phần trăm công ty, tập đoàn cắm rễ ở Thủ đô.
Xử lý không tốt sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Anh Giang, em nghĩ thế này.” Giang Vô Song ngẫm nghĩ một hồi, sau đó bắt đầu nói: “Em nghĩ, cho dù là nhà họ Giang tham dự vào, lại mượn hơi một số tập đoàn có lại lịch sạch sẽ tham gia cũng chưa chắc có thể xử lý chuyện sau đó. Bởi vì dưới xu thế lợi ích mà kéo người vào thì không thể đồng lòng được”
Giang Cung Tuấn nghiêm túc nghe. Những chuyện này anh cũng không hiểu..
Giang Vô Song tiếp tục nói: “Nếu không, chúng ta tự xây dựng một tập đoàn tài chính, hoặc là hội thương mại, kéo một vài doanh nghiệp vào, phải đoàn kết với một số doanh nghiệp lớn và nhỏ trên toàn quốc mới có thể giải quyết hậu quả. Nếu không Đại Lan sẽ gặp rắc rối, nền kinh tế sẽ rung chuyển”
“Mấy chục năm qua, kinh tế Đại Lan phát triển rất nhanh và trở thành một trong số ít các quốc gia lớn trên thế giới. Nếu chuyện này không được xử lý tốt, nền kinh tế sẽ bị tê liệt và có thể đi lùi vài chục năm”
Giang Cung Tuấn gật đầu.
Tuy rằng anh không hiểu những chuyện này, thế nhưng Giang Vô Song nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-xuat-kich/1701826/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.