Chương trước
Chương sau
Hạ Đình nhìn Liễu phu nhân cùng Liễu Giai Nhàn được binh lính cứu ra, thấy hai người họ không sao liền sai người mang theo hai người xuống núi trở về kinh thành.

Mà hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết đi ra chỉ nhìn đến bóng lưng của hai người Liễu Giai Nhàn và binh lính.

Thật là đáng tiếc trong lòng Tư Đồ Thiên Tuyết nghĩ nghĩ.

Xem như lần này là lần cảnh cáo nhẹ nhàng cho Liễu Giai Nhàn. Nếu là có lần sau sẽ không nhẹ nhàng như thế đâu.

Tiếp đến là ai đây.

Tư Đồ Thiên Tuyết không nghĩ nữa vì nàng cùng Phong đã đứng trước mặt Hạ Đình.

" Hạ tướng quân " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Hạ Đình lên tiếng.

" Nguyệt các chủ, Hàn cung chủ đã lâu không gặp " Hạ Đình nhìn hai người nam nữ trên người mặc ngân y liền biết là ai.

Chỉ là hắn hơi ngạc nhiên khi hai người được cho là kẻ địch của nhau đang đứng bên cạnh nhau.

Còn thân mật ngư vậy.

Nếu để cho người của Tứ quốc biết chắc chắn không ai có thể tin.

" Hạ tướng quân nếu đã cứu được người rồi có phải là nên rời đi rồi không? " Tư Đồ Thiên Tuyết trực tiếp bỏ qua sắc mặt của Hạ Đình lúc này.

Trực tiếp nói vào vấn đề chính.

" Đương nhiên, ta cũng đang định làm binh lính rút lui " Dù sao người đã cứu được rồi hắn không nhất thiết phải đối đầu với hai tổ chức Hàn tinh các cùng Nguyệt tinh các.

" Lui quân " Hạ Đình ra lệnh cho những binh lính còn lại lui ra.

Hạ Đình xoay người đi ra Lạc An trại cùng hai ngàn ngự lâm quân đi xuống núi.

*

Tư Đồ Thiên Tuyết thấy Hạ Đình đã đi ánh mắt nhìn An Hải một cái nắm lấy tay Đông Phương Huyền Phong đi hướng ra cổng Lạc An trại.

Đông Phương Huyền Phong tùy theo Tư Đồ Thiên Tuyết kéo hắn đi ánh mắt cũng chưa cho An Hải một cái.

Còn An Hải nhìn hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết chỉ dặn dò vài câu với mấy người Ba Đình.

Sau đó nâng bước chân đi hướng Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết vừa đi.

Hắn biết Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ chờ hắn.

hai người bọn họ còn có chuyện muốn nói với hắn.

Đúng như An Hải suy đoán hắn đi từ cổng Lạc An trại cách hai trăm mét hai bóng dáng ngân y đang đứng đó.

" Chủ tử " An Hải hành lễ trước hai người.

Đông Phương Huyền Phong chỉ nhìn một cái liền quay đầu về phía khác.

Nếu không phải Tuyết Nhi còn có chuyện dặn dò hắn thì hắn cũng sẽ không đứng đây.

Tư Đồ Thiên Tuyết gật đầu đưa tay ý nói An Hải đứng dậy.

An Hải hiểu ý đứng lên.

" Ngươi trong khoảng thời gian này chỉnh đốn lại Lạc An đi, có việc cần đến ngươi ta sẽ cho người đến thông báo " Tư Đồ Thiên Tuyết nói xong nhìn sang Đông Phương Huyền Phong đứng ben cạnh cười.

Đông Phương Huyền Phong thấy vậy đưa tay cầm lấy tay Tư Đồ Thiên Tuyết kéo nàng vào lòng hắn, nhất chân ôm nàng biến mất.

Mà An Hải nhìn hai bóng dáng ngân y biến mất không thấy mới biết được sự lựa chọn của hắn là đúng.

Khinh công của Cung chủ Hàn tinh các đúng là xuất quỷ nhập thần, trong lòng còn ôm một người vậy mà không chút trở ngại.

An Hải xoay người đi về phía Lạc An trại.

Đã đến lúc hắn thật sự nên chỉnh đốn lại Lạc An trại.

Đông Phương Huyền Phong ôm Tư Đồ Thiên Tuyết dùng khinh công đi xuống núi sau đó hướng về kinh thành bay đi.

*

Liễu phu nhân cùng Liễu Giai Nhàn được Hạ Đình cho ngự lâm quân đưa về phủ.

Còn hắn đi vào cung bẩm báo mọi chuyện với Hoàng Đế.

Liễu Giai Nhàn được đưa về Liễu phủ sau nàng tự nhốt mình trong phòng không gặp ai, cũng không cho ai vào phòng cả nha hoàn thân cận cũng không cho.

Liễu Giai Nhàn thô bạo cởi hỷ phục trên người ra, dùng tay không xé rách hỷ phục ném xuống sàn nhà.

Nàng nhìn hỷ phục bị xé rách nát dưới sàn vẫn không tan đi khó chịu trong lòng trực tiếp dùng chân đạp nó.

Đến khi không còn sức lực ngã quỵ xuống sàn nước mắt bắt đầu rơi xuống.

Nàng Liễu Giai Nhàn từ lúc sinh ra cho tới bây giờ luôn cảm thấy nhân sinh thắng người.

Nhưng qua sự việc hôm nay thực sự đánh ngã nàng.

Nàng làm sao có thể làm Thái tử phi được nữa, làm sao làm được nữa.

Từ nhỏ nàng đã phải học tập tất cả.

Cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, công ngôn dung hạnh tất cả đạt, chỉ vì thái tử phi chi vị.

Công sức của nàng giờ đây coi như công cốc.

Liễu Giai Nhàn nắm chặt tay, không tất cả là tại Tư Đồ Thiên Tuyết nếu không phải nàng ta nàng sẽ không gặp phải chuyện như vậy.

Dùng không mất trinh tiết nhưng danh dự của nàng không còn.

Cả kinh thành này ai ai đều biết nàng bị thổ phỉ bắt đi.

Nàng sẽ bắt Tư Đồ Thiên Tuyết trả giá tất cả.

Để xem đến lúc đó Tư Đồ Thiên Tuyết còn được làm Minh Vương phi sao?.

Còn được Minh vương chiều chuộng sao?.

Liễu Giai Nhàn lau đi nước mắt trên mặt đứng lên.

" Tiến vào, chuẩn bị nước bổn tiểu thư muốn tắm " Liễu Giai Nhàn hướng ngoài cửa nói.

Nàng đi đến bên bàn ngồi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.