Sáng hôm sau.
Trên núi đường đi lên trại thổ phỉ mà ai cũng biết ngoài hai ngàn quân lính cùng Hạ Đình ra.
Thì có hai thân ảnh ngân y lướt qua bọn họ đi vào trong nhân lúc bọn họ không chú ý.
" Con đường này đúng thật là không dễ đi " giọng nói nữ tử vang lên.
" Ân, sương mù vẫn còn đang rất nhiều cẩn thận một chút " Nam tử cầm lấy tay nữ tử sợ một hồi sẽ lạc mất nàng.
" Phong, chàng nói xem chúng ta sẽ tìm được sơn trại thổ phỉ đúng không? ‘’ Tư Đồ Thiên Tuyết thấy hành động của Đông Phương Huyền Phong trong lòng ấm áp.
Hắn là sợ lạc mất nàng trong lớp sương mù này sao?.
" Tất nhiên " Đông Phương Huyền Phong trả lời nàng
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết nắm tay nhau hai thân ảnh dần đi sâu vào trong.
Sương mù vẫn dầy đặc không có dấu hiệu giảm bớt.
May mắn Phong cùng nàng thị lực đều không bị sương mù ảnh hưởng nhiều. Đoạn đường thật sự khó đi, rất nhiều tảng đá nhỏ dưới chân nếu đi không cẩn thật sẽ vấp ngã.
" Phong, chúng ta đã đi gần một canh giờ rồi vẫn không tìm được lối ra ".
" Tuyết Nhi phải tin tưởng chúng ta sẽ tìm được " Đông Phương Huyền Phong xoa đầu Tư Đồ Thiên Tuyết nói.
" Ân " Tư Đồ Thiên Tuyết trên mặt nở nụ cười cùng Đông Phương Huyền Phong đi về phía trước.
*
Sơn trại Lạc An
" Mau…mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vuong-gia-yeu-chieu-vuong-phi/3359925/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.