" Này, này, này tình huống như thế nào? " Cảnh Hạ trước mắt khiếp sợ mà nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết.
Bắc Mạc Uyển Nhi trừng thẳng đôi mắt, ‘’ Này đĩa quay khẳng định ra trục trặc!".
Nếu không sao nàng ta lại xoay trúng màu tím được chứ, nàng không tin.
" Ngươi sao lại nói năng như vậy được chứ là do vật khí của chủ tử chúng ta quá tốt ngươi quá kém mà thôi ".
" Đúng vậy, nếu không nàng ta sao lại quay trúng ô màu đỏ cơ chứ ".
" Ta thấy đúng vậy ".
" Hai người các ngươi… ".
Hai người Xuân Lan, Huyền Vũ mỗi người một câu nối tiếp nhau làm cho Bạch Mạc Uyển Nhi tức giận đến không nói nên lời.
Còn Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn về hai người họ khóe miệng nở nụ cười nhẹ, phu xướng phụ tùy thật là hợp.
" Sẽ không có trục trặc nếu cô nương đã quay trúng ô màu tím vậy đồ vật về cô nương " Nam tử giơ tay bảo ám vệ đưa đồ vật qua đi.
Tư Đồ Thiên Tuyết tiếp nhận hộp đồ xong cũng đưa qua cho Đông Nghi đứng bên cạnh cầm, không trực tiếp mở ra xem bên trong có thứ gì.
" Nếu đã hết người vậy các ngươi nên rời khỏi đây rồi! ".
" Các vị không tiễn! " Nam tử nói xong một cánh cửa bên góc tường mở ra " Mời ".
" Nếu bọn ta không đi thì sao? " Nàng vòn chưa tìm được bảo vật gì hết.
Nam tử nghe vậy giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vuong-gia-yeu-chieu-vuong-phi/3082870/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.