Mặc dù Cực Thạch sẽ ngưng tụ một cách ngẫu nhiên, nhưng rõ ràng là số lượng có được trong năm trăm năm sẽ kém hơn rất nhiều so với những nơi nguy hiểm không có người phát hiện trong suốt mấy nghìn năm, thậm chí là mấy chục nghìn năm kia.
Chẳng trách các Hàn Băng Vệ lúc trước đều sẽ đi tìm trong những nơi nguy hiểm, tuy những nơi đó rất nguy hiểm nhưng cơ hội tìm được Cực Thạch cũng lớn hơn rất nhiều.
Đúng là ngựa không ăn cỏ đêm thì không béo, người không có tiền của bất chính thì không giàu, nếu cứ tìm kiếm ở những khu vực an toàn như thế này thì thậm chí thu hoạch còn không bằng mấy lần trước.
Xem ra đúng là nếu muốn thu hoạch nhiều Cực Thạch hơn thì phải mạo hiểm hơn nữa, giống như lúc vừa mới tiến vào Cực Địa vậy, những nơi không đánh dấu kia thì dễ dàng có được Cực Thạch hơn.
Ngày đầu tiên tiến vào Cực Địa, từ lúc tiến vào tới giờ đã qua tám tiếng đồng hồ, sắc trời đã hoàn toàn tối xuống từ lâu.
Bên trong Cực Địa vẫn có mặt trời mặt trăng mọc và lặn giống như thế giới bên ngoài, nhưng vì các loại khí tức trên bầu trời cực kì hỗn loạn nên trên bầu trời tối tăm hiện ra cảnh tượng đủ mọi màu sắc giống như cực quang vậy.
Ngày đó mọi người lo lắng đề phòng gấp rút lên đường, sau đó lại tìm kiếm Cực Thạch, giết chết yêu thú, Tân Trạm có thể nhìn ra là Hàn Băng Vệ cũng đều đã kiệt sức cả rồi.
Tân Trạm vung tay lên cho tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-vi-dai-nhat/914980/chuong-2868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.